GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 163

Bấy giờ nàng mới chợt nhận ra hắn đang ám chỉ điều gì, bèn vội vàng

đóng nắp lại và trả nó về chỗ cũ. “Không phải như ngài nghĩ đâu, thưa
thuyền trưởng. Tôi không hề có ý định dùng nó, cho dù có cần đi chăng
nữa, mà dĩ nhiên là tôi không cần rồi. Tôi đã tắm rồi mà, thề với ngài đấy.
Tôi không ngớ ngẩn đến mức nghĩ rằng có thể khỏa lấp thứ mùi khó ngửi
trên cơ thể mình bằng một chút hương thơm dịu ngọt từ một cái lọ. Tôi biết
có vài người làm vậy, nhưng tôi thà… ý tôi là, tôi thì không.”

“Rất vui khi được biết điều đó, nhưng cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta,

nhóc ạ.”

“Ồ, câu hỏi của ngài ạ. Tôi chỉ muốn…” Ngửi nó, khi mà hắn xức nó

suốt ngày ư? Hắn sẽ chẳng đời nào tin lý do đó đâu, Georgie. Mà nói ra sự
thật thì có làm sao nhỉ? Suy cho cùng, hắn đã chẳng chút do dự khi nói với
mày rằng hắn thấy mày bốc mùi gớm ghiếc
. “Thật ra, thuyền trưởng à…”

“Lại đây nào, George. Ta sẽ đích thân kiểm tra xem liệu cậu có nói thật

không.”

Nàng nghiến răng phẫn nộ. Cái gã trời đánh này muốn ngửi nàng, nàng

có phản đối thì cũng chẳng ích gì. Hắn sẽ biến nó thành một mệnh lệnh và
nổi quạu vì phải làm vậy. Nhưng hắn đang mặc mỗi cái áo choàng mỏng
tang thiếu đứng đắn. Nàng lại bắt đầu cảm thấy người mình nóng rực.

Nàng chầm chậm đi vòng qua giường. Đôi tay vặn vẹo lúc nàng đứng

trước hắn. Đúng là hắn không nói suông. Hắn cúi xuống, gí mũi vào cổ
nàng, hít hít ngửi ngửi. Đáng lẽ nàng có thể chịu đựng được nếu má hắn
không cọ vào má nàng.

“Cậu rên rỉ cái quái gì thế?”
Hắn nói cứ như thể hắn mới là người phải rên rỉ vậy.

Giọng hắn khá cáu kỉnh. Nhưng nàng không thể kiềm chế nổi. Có cảm

giác như mọi thứ bên trong cơ thể nàng đều muốn lộn nhào ra ngoài. Nàng
vội vàng lùi lại thật xa, để có thể thở lại bình thường. Nàng không thể nhìn
vào mắt hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.