GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 177

sức nóng ở đó. Nàng biết cơ thể anh, biết thứ gì đang xâm nhập vào cơ thể
nàng. Nàng không sợ… nhưng mà, chưa từng có ai nói với nàng rằng
chuyện này lại đau đớn đến thế.

Nàng thở hổn hển, chủ yếu vì ngạc nhiên, nhưng không thể phủ nhận

được rằng nàng đang cảm thấy vô cùng đau đớn.

“Thuyền trưởng, em đã nói rằng em chưa từng làm việc này chưa?”
Sức nặng của cơ thể anh đã quay trở lại với nàng, gần như đổ ụp xuống

nàng. Mặt anh vùi vào cổ nàng, đôi môi nóng bỏng thiêu đốt làn da ở đó.

“Ta tin là ta vừa mới tự mình phát hiện ra,” nàng hầu như không nghe

nổi lời anh. “Ta nghĩ từ bây giờ em có thể gọi ta là James.”

“Em sẽ cân nhắc chuyện đó, nhưng anh có phiền lòng không nếu bây giờ

em bảo anh dừng lại?”

“Có đấy.”
Anh đang cười chăng? Cả cơ thể anh đang rung lên. “Em ăn nói quá lịch

sự à?” Nàng tò mò hỏi.

Đúng thật là anh đang cười, to và rõ ràng. “Ta xin lỗi, em yêu, ta thực

lòng xin lỗi, nhưng… Chúa ơi, ta đã bị sốc. Ta không ngờ em lại… ý ta là,
em quá nồng nàn… Ôi.”

“Anh đang lắp bắp đấy ư, thuyền trưởng?”
“Có vẻ thế.” Anh nhổm dậy để nhẹ nhàng mơn man môi mình trên môi

nàng trước khi nhoẻn miệng cười với nàng. “Em yêu, bây giờ không việc gì
phải dừng lại, cho dù ta có thể làm vậy. Dù sao thì mọi sự cũng đã rồi, nỗi
đau trong trắng của em cũng đã kết thúc.” Anh tiến sâu hơn vào trong nàng
để chứng minh cho lời nói của mình, đôi mắt nàng mở lớn đầy kinh ngạc,
vì chuyển động ấy chỉ tạo cho nàng niềm khoái cảm. “Em còn muốn ta
dừng lại không?”

Đây là câu trả lời dành cho mày đấy, lương tâm. “Không.”
“Ơn Chúa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.