GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 179

Chương 22

“Giờ thì em đã hiểu tại sao người ta lại làm cái chuyện này.”
James thở phào nhẹ nhõm. Đó chính là điều anh cần nghe, một câu nói

vô thưởng vô phạt ngốc nghếch để đưa mọi thứ quay trở về trạng thái cũ.
Nàng chỉ là một cô gái trẻ, cho dù có là một báu vật lộng lẫy của tạo hóa đi
chăng nữa. Nhưng nàng chẳng có gì khác biệt so với bất cứ người phụ nữ
nào mà anh đã từng chinh phục. Sau khi thử thách đã không còn nữa, chẳng
còn gì giữ được hứng thú của anh. Vậy tại sao anh không buông nàng ra và
đuổi nàng về chỗ ngủ của nàng? Bởi vì anh hoàn toàn không muốn làm
vậy.

Anh chống khuỷu tay nâng mình dậy để nhìn nàng chăm chú. Da nàng

vẫn đỏ hồng, làn môi có vẻ bị tổn hại nặng nề. Anh di nhẹ ngón tay xoa dịu
chúng. Đôi mắt nhung nâu của nàng ánh lên nét dịu dàng khiến lòng anh
xao xuyến.

Đó chắc chắn không phải là ánh mắt mà anh quen nhìn thấy ở nàng.

Thường thường trong mắt nàng chỉ có sự căng thẳng, thất vọng, hay giận
dữ, những lúc ấy trông nàng thật thú vị trong lốt một cậu con trai… Chúa
ơi, anh đã quên mất điều đó, sự cải trang của nàng, những lý do khiến nàng
phải làm vậy. Ở nàng vẫn còn sự bí ẩn níu giữ hứng thú của anh, phải vậy
không?

“Cái chuyện này ư, George?”

Cái nhướng mày của anh cho nàng biết quá rõ ràng rằng nàng đã làm anh

thấy tức cười. Chà, thế thì sao nào? Điệu bộ đó của anh lúc này cũng không
còn khiến nàng thấy bực tức nữa. “Cách nói của em nghe không được lãng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.