GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 180

mạn cho lắm nhỉ?” Nàng nhẹ nhàng hỏi, bất giác cảm thấy vô cùng ngượng
ngùng.

“Cũng không giống cách nói của một cặp tình nhân, nhưng ta vẫn hiểu ý

em, em yêu ạ. Em rất mãn nguyện, phải không?”

Nàng không thể nói ra câu trả lời, vì vậy nàng gật đầu, rồi run lên vì vui

sướng trước nụ cười anh đang trao cho nàng. “Còn anh?” Georgie! Mày bị
điên hay sao mà đi hỏi anh ta câu đó?
“Ý em là…”

Anh ngả đầu ra sau và cười, lăn người sang một bên, nhưng ôm cả nàng

theo. Giờ thì nàng đang nhìn xuống anh, chủ động hơn một chút ở tư thế
mới này, cho đến khi anh giang chân ra và nàng trườn vào giữa chúng.

“Ta sẽ làm gì với em bây giờ nhỉ, George?”

Anh vẫn đang cười và ôm chặt nàng. Nàng thực sự chẳng thấy phiền

lòng với sự thích thú của anh, chỉ có điều, như thường lệ, nàng không hiểu
tại sao anh lại buồn cười như thế.

“Trước hết, anh đừng gọi em là George nữa.”
Ngay khi nói ra câu đó, nàng đã cảm thấy hối hận. Nàng lập tức nín lặng,

hy vọng nó không gợi cho anh nhớ đến trò lừa gạt của nàng. Nhưng anh
cũng trở nên thinh lặng giống nàng. Nụ cười vẫn đang nở trên môi, nhưng
sự thay đổi ở anh hiển hiện quá rõ. Kẻ độc đoán ưa nhạo báng trong anh đã
quay trở lại.

“Vậy thì, hãy nói cho ta biết nên gọi em thế nào? Có lẽ là bằng tên thật

của em chăng?”

“Tên thật của em là Georgie.”
“Ta cho em nói lại lần nữa đấy, em yêu, lần này hãy cố mà thuyết phục

được ta tin em.” Nàng không trả lời. Thật ra, vẻ mặt nàng trở nên khá
bướng bỉnh. “À, vậy ta sẽ phải dùng biện pháp mạnh thì em mới chịu khai,
đúng không? Ta có nên sai người mang các dụng cụ tra khảo tới đây không
nhỉ, chẳng hạn như roi và trăn, những thứ tương tự như thế?”

“Điều đó chẳng buồn cười gì cả,” nàng đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.