VÀO TRUYỆN
N
hư tựa đề, nhân vật chính trong truyện là một cô gái. Trẻ, đẹp… nàng
đã xuất hiện lúc nửa đêm, xiêm áo rách teng beng vô cùng khêu gợi, gã đàn
ông đang chê vợ và sợ cái giống đàn bà. Ngôn ngữ, lối sống gốc gác của
nàng bí mật như bóng đêm đen. Không phải thứ gái kiếm ăn ban đêm!
Nhưng có một nàng mà sanh nhiều chuyện.
Nàng là đầu mối của thanh toán, hận thù… trinh thám, gián điệp hay
buôn lậu, buôn người Mafia? Nàng là nguyên nhân của ghen tuông hay
nhân vật tội lỗi của một thảm kịch gia đình? Nàng là một tình cờ tai ác hay
một gạch nối của toàn bộ kế hoạch bao vây một gã thú y sĩ, chỉ cố đánh bật
ra tiền? Bí mật.
Biết đặt GÁI ĐÊM vào thứ truyện gì bây giờ? Khó phân loại quá! Nó
có đủ mục trinh thám ái tình gián điệp xã hội thảm kịch thủ tiêu… mỗi thứ
một tí. Máu súng, Ma túy tùm lum mà ghen tuông phá phách cay cú như
Hoạn Thư, tính toán lẩm cẩm như bà già Agatha Christie, đánh đấm loạn
rõ ra Peter Cheyney, thủ tiêu người lạnh như BỐ GIÀ! Màu sắc gì GÁI
ĐÊM cũng có…
“Thập cẩm” như vậy mà lại hay! đọc muốn lật trang hoài, hiển nhiên
GIẢI TRÍ đã đạt tới cao độ. Một nhà đại văn hào của chúng ta có thể chê
GÁI ĐÊM rẻ tiền, hạ cấp vì chẳng nói lên được cái gì và cốt truyện táp
nham! Xin trả lời hãy cố táp nham một cách hấp dẫn, say mê và suy nghĩ.
NHẤT LINH: “Một truyện phải HAY cái đã! Đã HAY thì viết về cái gì
cũng hay, kể cả gián điệp, trinh thám, ái tình tưởng là lẩm cẩm.”
GÁI ĐÊM tầm thường, giản dị như sự thực ngoài đời mà tình tiết
không nhàm chán. Đọc không bể đầu mệt nhọc mà tâm lý sâu sắc đáo để!
Một truyện đọc ĐỠ BUỒN và thú vị. Vậy không đủ sao?
NGỌC TÚ NGỌC THỨ LANG