GẮNG SỐNG ĐẾN BÌNH MINH - Trang 51

một phút vượt qua những đoạn gồ ghề phủ tuyết dày, về hướng
Pháctuchơnưi vừa xuất hiện. Không nhìn quanh, nhưng Ivanôpxki biết rằng
Pháctuchơnưi sẽ không quay trở lại và nhất định sẽ chạy theo anh, không
thể khác được. Pháo sáng vẫn bắn lên dường như từ mọi phía, Ivanôpxki
không lẩn tránh pháo sáng, anh dừng lại bắn một loạt đạn dài theo ven bìa
rừng thông để buộc bọn Đức phải nằm xuống nấp và phòng thủ. Ngay lúc
đó, Pháctuchonưi đã lanh lẹn đuổi kịp anh và chớp mắt đã biến mất sau màn
tuyết.

Ivanôpxki cũng chống gối đứng dậy chạy theo Pháctuchơnưi. Dưới ánh

pháo sáng bùng lên rực rỡ khắp cánh đồng, anh nhận thấy một vài bóng
người đang cúi rạp xuống và tiến lại gần, họ từ đường cái dọc hàng rào kho
hàng chạy tới. Anh đoán là bọn Đức. Sợ chúng có thể bắt được
Pháctuchơnưi, Ivanôpxki vội vã quạt cả băng đạn cuối cùng, và khi bắn hết
đạn anh quăng vỏ băng vào tuyết, ném luôn khẩu súng máy lúc này đã trở
nên vô ích với anh. Ivanôpxki rút khẩu súng ngắn TT

[1]

ra khỏi bao Nhưng

anh đã nhìn rõ hai chiến sĩ của anh đang rạp người xuống, cố sức kéo một
người thứ ba. Anh chạy tới phía họ.

- Còn sống không?

- Nằm ở đằng kia! Đã chết - Pháctuchơnưi kêu lên.

- Tên lính gác đáng băm vằm! cần phải...

Vừa bắn trả vừa đổi hướng, luồn lách khá lâu trong các lùm bụi, và chỉ

khi đã rời xa khoảng ba kilômet họ mới dừng lại một góc rừng nhỏ nghỉ lấy
sức. Đại úy Vôlốc đã hy sinh. Nghĩ không thể mang anh theo được, họ hấp
tấp đào khoét lớp đất ấm phủ tuyết bằng dao găm, cào thành một cái hố
nhỏ, vội vã phủ qua loa lên thi hài người chỉ huy đất, tuyết, lá và cành cây.
Một trong những chiên sĩ trinh sát cùng ra đi với Vôlốc cũng mất tích.
Không rõ người chiến sĩ đó cũng bị giết ở chính chỗ ấy hay có thể bị mất
hướng lạc ở đâu đó. Nhưng họ không thể đợi được, cuộc truy kích của địch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.