GÁNH VÁC NGỌT NGÀO - Trang 75

như thể nó đã trở thành ngôn ngữ được đùng phổ biến trong thơ và ngoài
đời. Chỉ có điều đa phần được sửa thành “sự gánh vác ngọt ngào” thì tiếng
Đài mới dễ phát âm.

(3)

Tháng 12 năm 1978, đứa con trai nhỏ nhất của tôi là Chí Ninh chào

đời, chùm thơ Nói với con tiếp tục được sáng tác, đăng báo cho đến năm
1983, nhưng phần lớn tập trung trong thời gian từ tháng 11 năm 1977 đến
tháng 5 năm 1978, có khoảng gần 20 bài. Chùm thơ này từng được đưa vào
tập thơ đầu tiên Đất do Nhà xuất bản Viễn cảnh ấn hành tháng 6 năm 1978.

Người bạn cùng học ở trường trung cấp nông nghiệp Bình Đông của

tôi là Nhan Bỉnh Hoa, cũng là người yêu thơ ca, khi ấy đang du học ở Nhật
Bản, việc học rất nặng, nhưng vẫn dành thời gian để viết một bài tựa dài
cho tập thơ này, tranh của một người bạn khác cũng cùng học ở trường
trung cấp nông nghiệp Bình Đông là Trần Nghĩa Nhân (tranh vẽ người mẹ)
được dùng làm bìa sách, bên trong chia thành ba quyển, quyển thứ ba là
Nói với con.

Đây chính là cuốn của Trung tâm biên dịch quốc gia, “chú thích” cho

bài Gánh vác được ghi nguồn gốc là “Bài thơ này được lấy từ tập Đất”.

Tháng 6 năm 1985, nhà sách Hồng Phạm biên soạn các sáng tác thơ

của tôi theo chủ đề, chia thành ba cuốn và xuất bản mới, là Trong trôi dạt,
Ấn tượng làng tôi và Nói với con.

Bìa cuốn Nói với con chính là ảnh ba đứa con của tôi, bức ảnh đó do

phóng viên tờ Trích văn độc giả của Hồng Kông là Tả Quán Huy chụp khi
đến nhà tôi phỏng vấn vào năm 1982, mục đích của lần đó là muốn rút gọn
tập tản văn Người phụ nữ nông thôn thành một bài tóm tắt sách dài 18 trang
đăng trên tạp chí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.