GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 211

Ở hai nơi này dạo qua một vòng rồi về, hai người đều lắc đầu: “Đây chả

phải tham quan Thiên An Môn với Trường Thành, đây căn bản chính là đi
ngắm biển người nhung nhúc a.”

Xe lửa khởi hành hơn bảy giờ tối, Bạch Lộ mời chú thím ăn cơm tối ở

một hiệu ăn gần nhà ga. Hai người còn muốn bảo cô gọi “bạn trai” Chương
Minh Viễn tới, tất nhiên cô một mực không chịu: “Anh ấy rất bận, không
cần gọi ảnh tới đâu.”

Mãi đến khi chú thím lên tàu, ông bà còn dặn dò cô hết lần này đến lần

khác, phải ăn ở với bạn trai cho tốt, đối tượng tốt có điều kiện ưu việt như
vậy có đốt đuốc cũng khó lòng tìm được. Cô gật đầu lấy lệ, còn trong lòng
thì cười khổ không thôi.

Sau khi chú thím về, Bạch Lộ đi trả phòng thuê, tuy chỉ trọ có mấy ngày

ngắn ngủi, nhưng vì cô đơn phương muốn hủy hợp đồng thuê, nên chủ nhà
chỉ chịu đưa lại tiền cọc chứ không trả lại tiền thuê tháng này cho cô, bảo
coi như phí vi phạm hợp đồng. Cô cũng không tranh cãi, có thể trả bao
nhiêu hay bấy nhiêu. Chỉ là có chút phiền muộn nho nhỏ, nếu sớm biết thế
này, chi bằng ngay từ đầu mời chú thím đến khách sạn ở cho xong, chi phí
chẳng khác là bao, mà ở lại thoải mái hơn.

Mấy ngày nay không thấy bóng dáng Chương Minh Viễn đâu, lái xe Đại

Cường ngược lại ngày nào cũng chờ dưới lầu đưa đón cô. Nói là Chương
tiên sinh căn dặn, anh ấy không ở Bắc Kinh thì cứ phục vụ cho cô Bạch. Cô
hơi sững sờ, anh ta lại không ở Bắc Kinh, người này thực sự là hành tung
bất định.

Bốn năm ngày sau khi chú thím đi, Chương Minh Viễn về nhà. Rất có thể

Đại Cường trên đường đón anh ta về đã nói với anh chuyện chở cô ra ga
tiễn chú thím, vừa gặp mặt anh ta liền hỏi với vẻ hơi khó hiểu: “Chú thím
em sao đã về rồi? Từ xa tới Bắc Kinh một chuyến cũng không ở chơi thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.