GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 228

Chương Minh Viễn vừa nghe liền nhăn mặt, Âu Vũ Trì vội trưng ra

khuôn mặt cười mà khuyên nhủ: “Phải nghe lời bác sĩ, cậu nghĩ coi trưa nay
cậu nôn thành cái dạng gì hở. Không biết còn tưởng cậu có tin vui à.”

Câu này chọc anh phì cười: “Phắn giùm đi.”

Đây là lần đầu tiên Bạch Lộ nhìn thấy vẻ cười này của Chương Minh

Viễn, không phải điệu cười như có như không thường ngày, mà là nụ cười
tự nhiên thoải mái không nhịn được mà cất lên. Đôi môi tuyệt đẹp vừa đầy
đặn vừa có độ cong, cười lên trông thật đẹp mắt. Cô bất giác nhìn anh lâu
một chút, đúng lúc ánh mắt anh cũng hướng về phía cô. Mắt và mắt nhìn
nhau, cô bỗng cúi đầu nhanh chóng tránh đi.

Chương Minh Viễn ở trong bệnh viện hai ngày, cảm thấy khỏe một chút

liền nhất quyết không chịu ở thêm, buổi sáng tiêm thuốc xong liền về nhà.
Anh nói thà đi đi về về phiền phức một tí, cũng còn hơn ở trong bệnh viện
ngửi mùi thuốc sát trùng.

Lại nhắc tới bụng dạ anh lúc này khó chịu nhưng lại khỏe lên rất chậm,

tiêm thuốc mất mấy ngày mới cơ bản khống chế được nôn mửa. Bạch Lộ
lén hỏi bác sĩ tại sao lại như vậy, bác sĩ nói bệnh nhân trước đây có tiền sử
phẫu thuật lớn do tai nạn xe, trong lần phẫu thuật đó lá lách bị cắt hết, tạo
nên ảnh hưởng tiêu cực nhất định tới hệ thống miễn dịch của cơ thể, cho
nên mới không hồi phục nhanh như người bình thường.

Bạch Lộ đã nhiều lần nghe Âu Vũ Trì nói Chương Minh Viễn từng bị tai

nạn xe cộ, có điều tình hình cụ thể thì không rõ lắm. Hóa ra lúc bị tai nạn cơ
thể anh đã bị trọng thương đến vậy, lá lách cắt hết, cô nghe mà thoáng run
người.

Bởi vì ăn uống gặp vấn đề nên trong những ngày Chương Minh Viễn nằm

nhà nghỉ ngơi tịnh dưỡng, Bạch Lộ làm gì đó cho anh ăn đều hết sức cẩn
thận dè chừng. Đến giờ cô vẫn không biết bát mì hôm ấy rốt cuộc có vấn đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.