GẶP ANH TRONG HÀNG VẠN NGƯỜI - Trang 37

Mãi đến năm tư tốt nghiệp, Dương Quang dẫn cô về nhà gặp cha mẹ.

Bước vào căn nhà bốn phòng hai gian trang hoàng cực kỳ sang trọng của
nhà họ Dương, trái tim cô hơi loạn nhịp, chiếc thảm lông dê trải giữa bộ sô
pha bọc da quá đẹp đến nỗi cô không dám giẫm chân lên. Nhưng thái độ
lạnh nhạt khách khí cùng vẻ mặt không nóng không lạnh của Thượng Vân
khiến cô mẫn cảm nhận ra bà không thích mình.

Có điều về mặt này Dương Quang tương đối hời hợt, anh không cho rằng

mẹ không thích bạn gái mình, bởi vì mẹ chưa từng phản đối hai người họ
yêu nhau. Bạch Lộ chỉ có thể che giấu cảm giác của mình, vì Dương Quang
mà tiếp tục chịu đựng sắc mặt lạnh lạnh nhạt nhạt của Thượng Vân.

Lúc di động reo, Bạch Lộ vừa từ phòng tắm bước ra, đang chuẩn bị hong

khô tóc rồi đi ngủ. Đồng hồ đã chỉ mười giờ tối, lúc này còn ai gọi điện
chứ? Không thể là Dương Quang, anh vừa nấu cháo điện thoại với cô xong
trước khi cô đi tắm.

Trên màn hình hiển thị một số di động lạ, cô hơi nghi hoặc bắt máy: “Xin

chào, tôi là Bạch Lộ, xin hỏi ai đấy ạ?”

“Bạch Lộ, tôi là Chương Minh Viễn.”

Không ngờ là Chương Minh Viễn, Bạch Lộ chợt hoảng sợ theo bản năng:

“Anh… làm sao anh biết được số di động của tôi?”

Giọng nói anh ta mang theo chút cười nhẹ: “Cái này có gì lạ đâu, không

phải cô kiêm nhiệm chức trợ lý của tôi sao, cô Hoắc đã sớm cho tôi biết số
điện thoại liên lạc của cô rồi.”

Bạch Lộ đành hết cách: “Vậy thì cố vấn Chương, xin hỏi anh tìm tôi có

chuyện gì không?”

“Bây giờ cô có thể đến công ty mở cửa giùm tôi không, vài thứ của tôi

vẫn còn ở trong máy tính trên văn phòng, bây giờ tôi muốn lấy ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.