GẶP GỠ Ở LA PAN TẨN - Trang 147

Ôi, ông phái viên! Ông đang sôi cuồng trong cơn hứng tình. Có điều lạ

là ở ông như có sự lại giống. Người ông lắm lông quá. Lông ở ngực, ở
bụng, ở hai cánh tay, ở cẳng chân. Chỗ mượt dày, chỗ lởm nhởm. Chỉ thấy
một bên chân ông thôi vì bên kia ông vẫn để nó trong ống quần.

Trần trụi mới thấy ông Quốc Thanh vập vạp, to con. Ở hành vi này

mới thấy ông là một gã cao thủ lành nghề trong giới giang hồ ma cô đĩ
bợm. Ông dún dẩy trên Thúy, vừa cười khề khề vừa nịnh nọt cô. Ông khuấy
động mỗi ngõ ngách thân thể cô. Đang dằn ngửa cô ông lại xoay chiều lật
úp cô xuống. Rồi pắp cái ông dựng cô dậy, ẵm cô lên lòng. Và lưỡi ông như
con quái vật bắt đầu sục sạo la liếm khuôn ngực đầy ụ mụp mạp của cô.
Rồi ông cùng cô nhập làm một, biến thành một con vật hai đầu, bốn tay,
bốn chân. Bị kích động, thoạt đầu Thúy tru lên từng hồi điên dại, sau cùng
lại kinh hãi vì tính bạo liệt của ông, vập răng vào vai ông, nhay nhả liên
hồi. Ông đè sấn cô xuống, thét toang toang: “Ta yêu nàng, ta phải xé rách
nàng ra!”

- Nỡm lắm nữa! Học đâu cái thói lừa người thế, hả!
Đẩy khuôn mặt nặng trịch của ông Quốc Thanh lên cao, Thúy nhấm

nhẳng:

- Người ta đang giặt quần áo cho, giữa ban ngày ban mặt mà cũng lôi

về bằng được. Mới hôm kia, chứ lâu la gì. Thèm quá à! Chứ ai người ta bảo
nhức đầu nhức đuôi gì như hồi nào mà cứ đòi đè ra chữa hộ. Mà chữa kiểu
gì ăn người thế. Rõ dơ! Này, có thôi không em kêu bây giờ đấy!

- Đếch thôi làm gì thì làm nào!
- Chơi bài cùn của bọn lưu manh hả? Ối bà con ơi!
- Ối bà con ơi, cô giáo Thúy cô ấy hiếp đồng chí phái viên Quốc

Thanh!

- Nào xem cái mặt ngài phái viên nào. Đẹp chưa?
– Đẹp hẳn chứ! Phải tranh thủ ăn thịt em khi anh còn răng chứ! Há!

Cứ ngô tí ti. Cho anh một tí thôi mà! Ngoan nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.