Trao chìa khoá cho bà gác cổng trước kỳ nghỉ cuối tuần, anh đã chấm dứt
nhiều tháng sống ở nước ngoài, chấm dứt đồ án kiến trúc hoành tráng nhất
mà anh từng thực hiện : một trung tâm văn hoá Pháp - Mỹ.
Có thể một ngày nào đó anh sẽ trở lại đây cùng với người phụ nữ vẫn ám
ảnh tâm trí anh. Anh sẽ đưa cô đi xem những đường phố nhỏ hẹp của khu
phố mà anh rất yêu này, họ sẽ cùng nhau bước dọc bờ sông Seine, nơi mà
anh đã đâm ra nghiện cái thú đi dạo ngay cả vào những ngày mưa thường
có ở thủ đô.
Anh ngồi xuống một băng ghế để thảo bức thư mà anh vẫn ấp ủ trong lòng.
Khi thư gần xong, anh khép chiếc phong bì làm bằng loại giấy Rives lại,
nhưng không dán mép, rồi cho vào túi áo. Anh nhìn đồng hồ rồi đi về khách
sạn.
Taxi chắc sắp đến, ba tiếng nữa máy bay của anh sẽ cất cánh.
Tối nay, sau một thời gian dài vắng mặt do chính anh tự đặt ra cho mình,
anh sẽ trở về thành phố của anh.
1.
Khoảng trời phía trên vịnh San Francisco rực đỏ. Bên ngoài cửa sổ máy
bay, cầu Golden Gate nhô ra từ một đám mây mù. Máy bay chúc thấp đầu
về phía Tiburon, hạ dần độ cao, hướng về phía nam rồi ngoặt lại, bay vòng
phía trên cầu San Mateo. Ngồi trong máy bay, có cảm giác như nó đang tự
trượt dần về phía những cánh đồng muối hắt lên hàng ngàn tia sáng.
*
Chiếc Saab mui trần luồn lách giữa hai chiếc xe tải, vượt chéo qua ba làn
xe, lờ đi những cú nháy đèn pha cảnh báo của một vài tài xế bất bình. Xe
rời đường cao tốc 101 và vừa kịp để rẽ ngay vào làn đường dẫn ra sân bay
quốc tế San Francisco. Đến chân dốc, Paul đi chậm lại để xem bảng chỉ dẫn
đường. Anh thở hắt ra khi thấy mình bị nhầm đường rồi cho xe lùi lại hơn
trăm mét để đến được lối vào bãi đậu xe.
*
Trong buồng máy, máy tính trên bảng điều khiển thông báo đang ở độ
cao bảy trăm mét. Khung cảnh tiếp tục thay đổi. Vô số toà nhà chọc trời,
cái này hiện đại hơn cái khác, nổi bật lên trong ánh hoàng hôn. Những cánh