GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 107

Không biết có phải do màn hình gặp sự cố gì không, mà hình ảnh hiện

lên bỗng nhiên quay lại thời gian rất lâu về trước.

Bố Triệt Dã lo lắng đứng ngoài phòng đẻ, cứ liên tục chặn các y tá lại

để hỏi. Khi ông hay tin vợ ông đã sinh, mẹ tròn con vuông, từ khóe mắt ông
tuôn trào những giọt nước mắt hạnh phúc.

Ông ôm Triệt Dã trong lòng và không ngừng nựng con, còn nói

chuyện với mẹ Triệt Dã đang nằm trên giường bệnh: “Vợ yêu à, nếu như
con dám không nghe lời em, anh sẽ để râu lởm chởm rồi châm vào con cho
em hả giận”.

Mẹ Triệt Dã nghe chồng nói như vậy thì không hài lòng, đánh yêu

chồng một cái.

“Không ai được phép bắt nạt con trai em.”

Lúc này, tuy Triệt Dã mới là một đứa trẻ sơ sinh, nhưng dường như đã

nghe thấy bố nói định bắt nạt cậu, nên cậu đã gào khóc. Bố Triệt Dã vừa
hát vừa nhẹ nhàng dỗ cậu, nhìn bố cậu lúc đó thực sự rất gần gũi, đáng yêu.

Trên màn hình, những hồi ức về gia đình Triệt Dã vẫn tiếp tục hiện

lên...

Nửa đêm, bố Triệt Dã nhẹ nhàng thức dậy, kéo chăn cho Triệt Dã, sau

đó cứ ngồi ngắm cậu đang chìm sâu trong giấc ngủ. Cũng có lúc, bố cậu đã
lén xem vở bài tập và bảng điểm của Triệt Dã...

Có một ngày, Triệt Dã về nhà rất muộn, vừa mới đóng cửa lại, liền bị

bố nghiêm nghị hỏi: “Tan học xong không về nhà mà còn đi đâu?”.

Cậu thiếu niên, lưng đeo ba lô, quay mặt ra cửa khi nghe bố nói vậy,

nhưng không quay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.