GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 176

đào hai bên đường đua nhau nở rộ. Nhưng ở trong công viên, lại là cảnh sắc
cuối thu, lá cây ngô đồng đang rụng lả tả.

Có lẽ là đi bộ lâu đã thấm mệt, tên tiểu quỷ vừa nhìn thấy ghế đá trong

công viên đã lao đến ngồi xuống luôn, đung đưa đôi chân nhỏ, không chịu
xuống. Tôi cùng ngồi ngắm cảnh với cậu bé. Những gợn sóng lăn tăn ở mặt
hồ xa xa khiến tôi chìm vào cảm giác mơ màng.

Đối với tôi, đến nơi đây là một việc thật khó có thể tưởng tượng nổi. ,

“Chị ơi, chị có thích em không?”

Đột nhiên nghe thấy câu hỏi này, tôi bất giác bừng tỉnh, lúc này mới

nhớ ra mối phiền phức - cậu nhóc ưa nói linh tinh này vẫn chưa được giải
quyết.

Tôi quay sang, làm mặt quỷ với cậu bé.

“Chị thích những bạn nhỏ biết nghe lời.”

“Chị ơi, có lần em nghe thấy trên ti vi có nói...” Cậu bé ngừng một lát,

nhấn mạnh ngữ điệu. “Con người phải biết cảm ơn! Chị đã ăn kẹo bông của
em, có phải là cần phải cảm ơn em không?”

Trong mắt tên tiểu quỷ thoáng lướt qua tia nhìn giảo hoạt, nhanh đến

độ khiến tôi có cảm giác như mình nhìn nhầm.

Hừ! Đúng là tên nhóc người thì nhỏ mà nhiều mưu kế! Nhưng...

Thôi được, con người phải biết cảm ơn, huống hồ, cậu bé chỉ là một

tên tiểu quỷ...

Tôi nghĩ vậy, hít thở thật sâu, nở nụ cười tự cho là ngọt ngào viên

mãn, nói với cậu: “Em ngoan như vậy, chị “đương nhiên” là thích em rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.