GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 34

không còn mang hình dáng lúc nhỏ nữa, mà đã quay lại với đúng hình dáng
khi lớn.

Kỳ lạ quá mức!

Xung quanh chỉ còn lại những đám sương mù mờ ảo.

Không xác định được phương hướng, lại chẳng có đèn chỉ dẫn, những

gì tôi có thể làm là đi thẳng về phía trước, cứ thế đi, đi mãi.

Chỉ có điều, trong đầu luôn xuất hiện những hình ảnh ban nãy. Đó

hình như là những hình ảnh đã xảy ra khi tôi còn nhỏ. Nhưng có lẽ do thời
gian đã quá lâu, nên tôi không nhớ rõ được nữa.

Vậy, cậu bé đó là ai?

Giả sử nói gặp nhau chính là duyên phận, thế duyên phận giữa tôi và

cậu bé vừa rồi là gì? Những ngày tháng sắp tới, tôi sẽ gặp lại cậu bé chứ?

Một mình trên đường, những suy đoán đó cứ luẩn quẩn trong đầu tôi...

Vì tôi thấy cô đơn chăng? Đang quen có người bên cạnh, đang quen với sự
ồn ào, náo nhiệt, nay bỗng chốc tôi chỉ còn lại một mình. Không rõ sau khi
lớp sương mù bao quanh tan hết, khung cảnh gì sẽ hiện ra, không biết đến
lúc đó tôi sẽ còn gặp những ai nữa, và cũng không biết sẽ quay lại quãng
thời gian nào...

Với nỗi cô đơn đeo bám, tôi cũng không rõ mình đã đi được bao lâu,

quang cảnh phía trước cũng sáng dần lên.

Tôi giẫm lên một thứ gì đó xốp xốp, mềm mềm, đó là...

Tôi cúi xuống nhìn, phát hiện mình đang giẫm trên cát, hết sức kinh

ngạc khi nhìn về phía trước, một bờ biển xanh thẫm, từng đợt sóng trắng cứ
cuồn cuộn trào dâng, vỗ tới tấp vào bờ, phát ra những tiếng rì rào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.