GHỀNH V - Trang 21

"Bình tĩnh nào Mai...Để coi!"
8
Sợ Mai phẫn chí hóa liều, bà chị đến ở trong căn hộ của Mai vài bữa,

khuyên can, an ủi. Một phần cũng do chút mặc cảm tội lỗi đã bày ra trò cho
người giả Mai đi thăm nuôi mẹ nên gây ra cớ sự, một phần vì công chuyện
làm ăn, bà chị dỗ dành Mai bằng đủ thứ hứa hẹn. Mai nghe, nhưng vô cảm.
Nàng câm nín, nằm quay mặt vào tường giả ngủ, đầu mê mị tự hỏi mình
phải làm sao đây. Nếu không có chi cứu rỗi được, với cái đại nghiệp giết
mẹ, chắc chết nàng không lên được Niết Bàn gặp để xin mẹ tha lỗi. Và thế
thì nàng đời đời kiếp kiếp phải ở Địa Ngục, nơi quỉ băm xương sẻ thịt ném
vào vạc dầu.

Nhưng có gì cứu rỗi được không? Mai chợt nhớ hơn năm trước nàng gặp

một đại gia khá lạ lùng. Vị đại gia này không đòi hỏi xác thịt như các bố
già khác, bỏ tiền cho nàng học đàn thập lục, bắt nàng ngâm thơ có âm điệu
quan họ Bắc Ninh. Thỉnh thoảng, vị đại gia này mang ra đọc đi đọc lại một
mẩu báo. Hỏi đọc gì, đại gia đáp :

"Người đời đồn ghềnh V là nơi có thể cứu rỗi con người bằng cái Đẹp"
Ghềnh V thình lình thành cái phao cứu cho Mai. Nhưng ghềnh V ở đâu?

Bài phóng sự đăng ở báo nào? Nếu biết, nàng sẽ đến toà báo đã đăng bài
phóng sự, xin chụp lại toàn bộ, và xin gặp anh phóng viên tác giả. Nhưng
không, nàng không biết. Vậy chỉ còn một cách. Nhớ mang máng tên công
ty nơi vị đại gia kia làm việc, nàng mò tới. Vị đại gia ngạc nhiên:

"Em tìm tôi làm chi?"
"Em muốn biết ghềnh V ở đâu?"
Nhìn Mai tiều tụy đến độ khó nhận ra, vị đại gia nhỏ nhẹ:
"Tôi chưa đến, cũng không biết nó ở đâu? "
Mai nhắc bài phóng sự và hỏi xem bài báo đó đăng trên báo nào. Vị đại

gia ái ngại:

"Tuy không biết vì sao em đi tìm ghềnh V, nhưng bài báo tôi còn giữ. Tôi

sẽ trao cho em với một điều kiện..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.