GHI CHÉP CỦA KRISHNAMURTI - Trang 26

bây giờ ông ấy đã mất hút trong những suy nghĩ của ông ấy; ông ấy có vẻ
chẳng thèm lưu tâm đến mặt trời, ít ra là mặt trời buổi sáng. Vào một ngày
ông ấy đến và bắt đầu nói về thiền định. Ông ấy không thuộc bất kỳ trường
phái thiền định nào, ông ấy coi việc đó là vô ích, không có ý nghĩa thực sự
nào cả. Ông ấy sống một mình, không lập gia đình và đã gạt bỏ những ngã
đường của thế giới từ lâu lắm rồi. Ông ấy đã chế ngự những ham muốn của
ông ấy, đã định hình những suy nghĩ của ông ấy và sống một sống tách biệt.
Ông ấy không cay đắng, hão huyền hay dửng dưng; ông ấy đã quên tất cả
những sự việc này cách đây nhiều năm. Thiền định và sự thật là lẽ sống của
ông ấy. Khi ông ấy nói và vụng về tìm từ ngữ đúng, mặt trời đang lặn và
yên lặng thăm thẳm ập vào chúng tôi. Ông ấy ngừng nói. Sau một khoảng
thời gian, khi các vì sao gần sát quả đất, ông ấy nói: “Đó là yên lặng mà tôi
đã và đang tìm kiếm ở khắp mọi nơi, trong những quyển sách, trong những
vị thầy và trong chính tôi. Tôi đã tìm ra nhiều sự việc nhưng không phải
yên lặng này. Nó đến không được tìm kiếm, không được mời mọc. Có phải
tôi đã lãng phí sống của tôi trong những sự việc chẳng có ý nghĩa gì cả?
Ông không có ý tưởng về điều gì mà tôi đã trải qua, những lần ăn chay,
những sự việc tự khước từ và những luyện tập. Tôi đã thấy sự vô ích của
chúng từ lâu lắm rồi nhưng không bao giờ bất ngờ bắt gặp yên lặng này.
Tôi phải làm gì đây để vẫn còn ở trong nó, để duy trì nó, để giữ gìn nó
trong quả tim của tôi? Tôi đoán rằng ông sẽ nói đừng làm gì cả, vì người ta
không thể nào mời mọc nó. Nhưng có phải tôi sẽ cứ tiếp tục lang thang
khắp quốc gia này, với cái sự việc lặp đi lặp lại này, sự kiềm chế này? Đang
ngồi đây tôi nhận biết yên lặng thiêng liêng này; qua nó tôi nhìn ngắm các
vì sao, những cái cây kia, con sông. Mặc dù tôi quan sát và cảm thấy tất cả
sự vật này, thực sự tôi không ở đó. Như ông đã nói vào một ngày nào đó,
người quan sát là vật được quan sát. Lúc này tôi nhận được nó có nghĩa gì.
Phước lành mà tôi đã tìm kiếm không thể tìm được trong tìm kiếm. Đã đến
lúc tôi phải đi rồi.”
Con sông tối thui và các vì sao được phản ảnh trên những dòng nước gần
hai bờ. Dần dần những tiếng ồn của ban ngày chấm dứt và những tiếng ồn
êm dịu của ban đêm bắt đầu. Bạn nhìn ngắm các vì sao và quả đất và thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.