GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 339

CHƯƠNG

IV

Chuông cổng lại reo lên. Theo thói quen, Tony chạy ra cầu thang đứng

sau hàng lan can sơn trắng nhìn ra cửa. Cổng hé mở, cô vội nhô người ra
phía trước rồi thụt vào ngay, một tay lấy mùi soa che miệng, một tay xách
váy, người hơi cúi, chạy lên... Ở cầu thang đi lên gác ba, Tony đụng phải chị
Jungmann. Cô thở hổn hển, khẽ nói gì với chị. Chị vừa mừng vừa sợ, trả lời
một câu, bắt chước người Ba Lan: “Meiboschekochhanne”

[107]

.

Bà cụ tham Buddenbrook đang ngồi trong phòng phong cảnh đan khăn

trùm đầu bằng hai cái kim đan bằng tre. Chuyện xảy ra vào khoảng mười
một giờ trưa.

Bỗng một người hầu gái từ phòng cột tròn đi tới, gõ cửa kính thất thểu

bước vào đưa cho bà cụ tham một tấm danh thiếp. Bà cụ tham cầm lấy sửa
lại cặp kính đeo ở mắt (lúc khâu vá bà cụ thường phải đeo kính), rồi đọc, sau
đó ngẩng đầu nhìn khuôn mặt ửng đỏ của người hầu gái, xong lại đọc lần
nữa, và đọc xong lại nhìn nó một lần nữa.

Cuối cùng, dịu dàng hỏi nhưng giọng rất cứng rắn:
— Thế là thế nào, con? Thế nghĩa là thế nào?
Tấm danh thiếp in dòng chữ: Công ty X. Noppe nhưng chữ X. Noppe đã bị

xóa đi bằng bút chì xanh, chỉ còn lại hai chữ Công ty.

— Dạ thưa bà - Người hầu gái nói - Có ông nào ấy, nhưng ông ta không

biết nói tiếng Đức, trông kỳ quặc lắm!...

— Mời người ta vào - Bà cụ tham nói, vì bây giờ bà cụ đã hiểu ra cái

“Công ty” muốn được gặp bà cụ rồi. Người hầu gái đi ra. Một lát sau, cửa
kính lại mở. Một người thấp lùn nhưng khỏe mạnh bước vào, đứng một lúc
khá lâu trong xó tối, kéo dài giọng nói câu gì đó, nghe hình như là “Tôi rất
lấy làm vinh hạnh”...

[108]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.