GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 71

CHƯƠNG

III

Những lời suy đoán của cụ Jean Jacques Hoffstede về hai cậu con trai ông

tham Buddenbrook rất đúng.

Thomas sinh ra đã có khiếu là một thương gia rồi, nhất định sẽ là người

sau này thừa kế công ty. Bây giờ, cậu đang theo học khoa học thực dụng
trong một ngôi trường lối cũ, mái vòm, kiểu gô-tích. Thomas thông minh,
hoạt bát, tiếp thu nhanh; mỗi lần cậu em trai Christian bắt chước điệu bộ
thầy giáo, bao giờ cậu cũng cười ha hả. Christian học ở trường phổ thông, tư
chất cũng thông minh sáng sủa nhưng không cẩn thận, nghiêm túc bằng
Thomas. Cậu bắt chước thầy giáo giống như đúc, đặc biệt là bắt chước thầy
Marcellus Stengel dạy môn vẽ và nhạc.

Trong túi áo gi-lê của thầy bao giờ cũng cắm khoảng nửa tá bút chì vót

nhọn hoắt. Đầu đội bộ tóc giả đỏ hoe, mặc cái áo khoác màu nâu nhạt, dài
tận gót, cái cổ cồn cứng cao gần đến gò má. Thầy thích nói những câu bóng
gió mỉa mai, ví dụ “Em vẽ một đường cong thì đẹp đấy, em học sinh ngoan
ngoãn của tôi ạ!”, “Vẽ cái gì thế này, chả ra cái gì cả!”. Hoặc nói với một
học sinh lười: “Em ở lại ba năm lớp ba, thì lên lớp sáu thế nào cũng phải ở
lại sáu năm!”. Giờ học thú vị nhất của thầy là tập hát bài Rừng xanh. Trước
khi bắt đầu hát, thầy cho mấy người ra đứng ngoài hành lang, chờ đến lúc
trong lớp hát đến câu “Chúng ta vui vẻ đi qua đồng ruộng núi rừng...” thì
bọn đứng ở hành lang khẽ hát chữ cuối cùng làm tiếng vọng. Một lần,
Christian cùng anh họ là Jürgen Kröger và Andreas Giesecke, con trai ông
đội trưởng đội cứu hỏa được thầy cử ra làm tiếng vọng, khi phải hát lên
tiếng vọng dịu dàng ấy, các cậu lại đẩy cái thùng đựng than lăn xuống cầu
thang kêu lẻng xẻng. Vì vậy, cuối giờ học buổi chiều, các cậu phải đến nhà
thầy chờ phạt. Nhưng các cậu lại được thầy niềm nở đón tiếp. Chuyện xảy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.