GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 10

chiếc xà lan dài bóng nhẫy như con hải cẩu đang trôi trên sông. Ðúng là như
được về quê sau một thời gian dài đi xa, lão Armand nghĩ bụng. Mà dưới
một cây cầu Paris lại chẳng có thiếu gì chuyện hồi hộp nữa chứ.

Khi đến gần lão mới trợn mắt vì ngạc nhiên và tức giận. Một cái lều bạt màu
xám nằm chình ình ở hốc tường xưa nay vốn là của lão. Và một cái xe đẩy
kiểu trong chợ dựng ngay bên cây cột.

Lão đẩy xe nôi chạy vội trên lớp sỏi đến hốc vòm. Ðến nơi, lão hùng hổ thò
tay giật tung cái lều. Thế rồi hoảng hốt nhảy lui.

“Ô là la!” lão hét toáng lên. “Lũ sáo đá! Cả ổ sáo đá!”

Bởi vì có ba đứa trẻ đang khiếp vía rúc vào cái mền rách, ngước nhìn lên
bằng ánh mắt thảng thốt chẳng kém gì lão. Một con bé và một thằng bé nhủi
sâu trong mền. Còn con bé lớn hơn liền nhảy phắt dậy. Nó có cặp mắt xanh
ngay thẳng, rất hợp với cái cằm quyết đoán, cái mũi hếch cùng mái tóc đỏ
hoe.

“Ông không được bắt chúng tôi đi,” nó hét lên, nắm tay vung vẩy. “Chúng
tôi sẽ ở lại với nhau vì chúng tôi là một gia đình, mà gia đình thì phải gắn bó
với nhau. Mẹ chúng tôi dặn thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.