GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 49

“Bọn tôi cũng không đến tay không,” Lão Armand đáp lời. Lão lôi các thứ
từ trên xe nôi xuống. Ðầu tiên là một mớ cần tây. Tiếp theo là mấy quả táo.
Cuối cùng lão trịnh trọng giơ lên một cái đầu bê.

Lão thấy bọn trẻ nhà Calcet ngạc nhiên nhìn chỗ đồ ăn, cứ như lão là một ảo
thuật gia biết lôi các thứ ra từ cái mũ. “Không hiểu làm sao mấy thứ này lại
rớt vào xe nôi của ta,” lão bảo chúng. “Nhất là có cả Evelyne ngồi trên nữa
mới hay chứ. Chắc ta va vào cái gì ở chợ Halles đây thôi.”

Bọn trẻ gypsy xúm lại quanh bọn trẻ nhà Calcet. Bọn con trai mặc quần dài,
chả đứa nào có áo khoác. Mấy đứa con gái nhỏ thì mặc váy lòe loẹt dài sát
đất bên trong những chiếc áo choàng rách rưới. Mái tóc dài của chúng xén
ngang trước trán, ngay bên trên cặp mắt hạt cườm. Nhưng chúng lại nghĩ
rằng bọn trẻ nhà Calcet trông mới kì cục. Chúng chỉ vào mái tóc đỏ của
Evelyne. Chúng sờ chiếc áo dài vải thô màu tối của Suzy rồi lại sờ vào mớ
giẻ sặc sỡ của mình.

“Quần áo các cậu sao trông buồn thế,” một con bé gypsy nói, “nhưng tóc
cậu thì vui.”

Một người đàn ông gypsy buông búa và chào cả bọn cũng nhiệt tình chẳng
kém gì Mireli. “Trong trại của chúng tôi không phải một mà cả mười người
nữa cũng có chỗ ở,” ông ta nói. “Bác ở cùng Petro nhé, Armand. Cậu ta
đang nằm trên giường trong đó. Cậu ta không ưa lạnh, thành ra cứ ngủ suốt
mùa đông.”

“Cho bọn con gái ở trong xe với chúng cháu, ông nhé?” một con bé gypsy
tầm tuổi Suzy hét lên. Quần áo của nó màu sáng nhất đám, nó còn đeo cả
khuyên tai, nhưng đôi giày cao cổ thì kêu lộp độp như đôi bốt vì không có
dây buộc.

“Còn cậu có thể ở cùng lều với bọn này,” một thằng bé cao lớn rủ Paul. “Lều
của bọn này ở sát vách lò nướng bánh nên vừa ấm lại vừa thơm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.