GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 56

“Ở đây thích hơn dưới chân cầu nhiều, mẹ ạ,” Paul nói.

“Mà mẹ phải xem ngôi nhà nhỏ trên bánh xe dễ thương lắm,” Suzy gào lên.
“Ông Armand sẽ bảo Cha Giáng sinh đem đến cho mình một cái đấy ạ.”

“Cô có thể nghỉ trong đó,” bà Mireli ân cần bảo chị. “Có một cái giường
mềm ở phía sau cho cô và mấy đứa con gái.”

“Các bác thật tốt bụng quá,” chị Calcet nói. “Nhưng tôi muốn được trả các
bác tiền trọ.”

“Chúng tôi không lấy tiền của bạn bè,” bà Mireli dõng dạc nói. “Chỉ lấy của
người lạ thôi.” Nói đoạn bà biến mất sau một cái lều.

Suzy phát hiện ra nằm nệm trên sàn với lũ trẻ gypsy thích hơn nhiều.

Sáng sớm hôm sau, chị Calcet lại đi làm. Sau đó một chút, cánh đàn ông
gypsy cũng rời lều đến các quán ăn tìm thêm xoong nồi để sửa.

“Tớ đoán các cậu đang nghỉ học nhân dịp Giáng sinh,” Suzy bảo Tinka vì
thấy lũ trẻ vẫn chơi trong sân.

“Bọn tớ lúc nào chả nghỉ,” Tinka nói. “Bọn tớ có đi học đâu.”

Suzy ngớ cả người. “Thế thì các cậu học đọc học viết thế nào?”

“Bọn tớ có biết đọc biết viết gì đâu,” Tinka đáp.

Suzy càng sốc hơn. “Vậy để tớ dạy cho,” nó nói. “Mình sẽ học luôn sáng
nay.”

Con bé lấy mẩu than mòn vẹt của mình ra. Tường trống để làm bảng thì tha
hồ nhiều. Nó nắn nót viết từng chữ trong bảng chữ cái, vừa viết vừa đọc.

Lão Armand nằm dài trên đất với một khúc củi gối đầu. Lão theo dõi cô giáo
bé nhỏ với chút khôi hài. “Cháu có phải là đứa viết lên tường lên cột bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.