GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 54

Chị Calcet thôi khóc và theo lão quay lại chợ Halles.

“Tôi muốn xin ông thứ lỗi cho,” chị nói khẽ khàng. “Ông thật là một người
tốt.”

Lão Armand bối rối. “Cô cứ gặp các bạn tôi đã,” lão nói. Lão biết chắc khi
thấy họ rồi thì chị sẽ chẳng cảm ơn nữa đâu.

Suốt dọc đường qua các phố tranh tối tranh sáng, chị Calcet theo sau lão
Armand cách mấy bước. Lão biết chị xấu hổ khi bị bắt gặp đi cùng một lão
lang thang. Nhưng lão cũng không lấy làm điều. Lão đã dẹp bỏ lòng kiêu
hãnh từ lâu lắm rồi.

Công việc ở chợ Halles đã sôi đến đỉnh điểm khi lão qua đây lần thứ ba. Giờ
chị Calcet phải đi gần lão hơn để khỏi lạc. Họ bị những thùng, những sọt xô
đẩy lia chia, thậm chí một lần chị còn suýt bị xe tải chẹt phải. Thật là nhẹ
nhõm khi trở lại các ngõ tối.

Khi lão Armand dẫn người phụ nữ chui qua hàng rào gỗ thì phản ứng của
chị đúng y như lão đã đoán. Mắt chị tròn xoe trước cảnh tượng nhìn thấy.

Những người gypsy da nâu đang tụ tập quanh đống lửa trại. Vách tường các
tòa nhà dựng lên phía sau khiến quang cảnh trông như một trại gypsy lẻ loi
dưới chân một ngọn núi Tây Ban Nha thay vì ở ngay giữa lòng Paris đông
đúc.

Một trong mấy người đàn ông đang chơi guitar và một cô gái đang nhảy
múa. Phía sau đó, Tinka cũng đang nhảy nhót theo, cố học cho thuộc các
bước. Và ánh lửa trại hắt lên ba đứa trẻ tóc đỏ đang vỗ tay theo nhịp nhạc.

“Người gypsy!” chị Calcet thét lên. “Ông mang chúng tôi đến chỗ người
gypsy!” Ðoạn, hổ thẹn và tuyệt vọng, chị che khăn tay khóc tức tưởi.

“Cô ơi,” lão Armand lên tiếng, “cô khóc ghê thế không khéo lại mưa mất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.