GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 75

Một ý nghĩ bất chợt khiến cặp mắt xanh ve của Suzy tối sầm lại. “Giờ thì
mình chẳng còn chỗ nào để ở nữa rồi,” nó nói. “Ông nghĩ cái nhà mới của
bọn cháu có kịp xong không, ông Armand?”

Lão Armand xấu hổ gục đầu.

“Nếu mình sắp về đó,” Paul nói, “thì cháu không muốn đi với người gypsy
nữa. Cháu sẽ ở lại phụ một tay chuyển nhà.”

“Hay là ông dẫn bọn cháu đến đó đi,” Suzy năn nỉ lão lang thang. “Để bọn
cháu xem nó sắp xong chưa.”

Lão Armand ôm đầu. “Chả có cái nhà mới nào cho mấy đứa đâu,” lão thú
nhận. “Mọi chuyện lộn xộn hết cả. Thì ra mấy người làm nhà không muốn
cho trẻ con và chó vào đấy. Mấy đứa cũng biết những chỗ mới cáu là thế nào
rồi đấy. Người ta muốn giữ gìn cho nó luôn trông như mới ấy mà.”

“Không có nhà cho bọn cháu hả ông?” Suzy kêu lên, giọng đầy ai oán.
“Không có gì sao?”

Lão Armand không thể nhìn vào mắt con bé. Paul vùng chạy về phía người
gypsy.

Khi cánh đàn ông trở về, họ rối tinh cả lên lúc biết chuyện cảnh sát đột ngột
tìm đến. Nikki rầu rĩ hơn cả.

“Lại đúng vào cái lúc xui xẻo tôi bị mất bóp với nguyên số tiền kiếm được
cả tuần mới gay chứ,” anh than thở. “Tôi biết chắc là mất ở quán cà phê Con
Ếch Cười thôi. Ông chủ quán bảo nếu tìm thấy sẽ gửi trả.”

“Hừm!” lão Armand hậm hự. “Ai điên mà trả lại cái bóp đầy tiền? Thể nào
cũng có đứa chớp mất rồi.”

Petro đỡ lời. “Mình cứ tiêu tạm tiền trong túi tôi đây đã,” anh đề nghị. “Dọc
đường mình sẽ làm việc chứ lo gì. Bây giờ tôi tỉnh như sáo sậu rồi đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.