GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 85

“Ồ, không,” lão đáp. “Cháu không nhớ Cha Giáng sinh bạn ta nói có ông
nào đó cần người gác đêm à? Đó chính là công việc dành cho ta. Cả ngày
nghỉ ngơi rồi tối đến lượn vài vòng quanh một tòa nhà nào đó. Mà một khi
đã huấn luyện được Jojo rồi thì ta chả phải làm gì hết.”

“Nhưng nếu thế thì ban đêm chả ai nhìn thấy ông cả,” Suzy thất vọng.
“Người ta sẽ không thấy bộ râu sành điệu của ông mới tiếc chứ.”

Lúc đi qua chỗ mở ở hàng rào, nghĩ đến chuyện đó lão Armand lại bật cười.
Rồi lão ngoắc Jojo. “Lại đây nào, nhóc,” lão gọi. “Một phần công việc đó là
của mày đấy.”

Lão chậm rãi đi về phía cửa hàng Louvre. Cái đế giày bằng đồng nện lách
cách xuống mặt sỏi và nhựa đường. Lão không muốn vội đi làm tí nào. Lạy
trời, không! Có thể lão sẽ đổi ý vào giây phút cuối cùng.

“Nào, tên cái ông đang tìm người gác là gì ấy nhỉ?” lão hỏi Jojo. “Hừm!
Hừm! Camille đã không còn ở đấy nữa rồi. Ngài... ngài... A, nhớ rồi. Latour!
Ngài Latour!”

Tiếng chân lão gõ nhanh hơn, còn con chó có bộ lông trắng bồng bềnh thì
chạy theo bên chân lão.

Phố Rue de Rivoli lại tấp nập như tổ ong. Mấy người này vẫn chưa mua đủ
những thứ mình cần cơ à? Nhưng những trang trí Giáng sinh thì đã bị dẹp
hết. Bây giờ cánh hàng rong đang rao bán Năm Mới.

Lão Armand đỡ Jojo qua cánh cửa kính mà cửa hàng rất hãnh diện. Lão
bước đến trước một cô bán hàng.

“Ngài Latour có đây không ạ?” lão hỏi.

“Ông ấy đang ở trên gác lửng,” cô kia đáp. “Ồ, không. Ông ấy xuống đây
rồi. Ngài Latour! Ngài Latour!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.