GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 86

Lão Armand quay lại và mặt đối mặt với gã trực tầng kênh kiệu. Ý nghĩ đầu
tiên của lão là chụp lấy con Jojo mà chạy trở lại qua cánh cửa kính ra ngoài.
Nhưng ngài kênh kiệu kia lại không nhận ra lão.

Lần hồi rồi lão Armand mới mẻ cũng nói được ra lời. “Ông Camille làm
việc ở đây dạo Giáng sinh có nói với tôi rằng ngài đang cần tìm một người
gác đêm, thưa ngài,” lão lên tiếng.

Ngài Latour vỗ trán cố nhớ lại điều gì. Ngài cứ phân vân nhìn lão Armand
chòng chọc.

“Ồ, phải, một người bạn muốn có ai tin cậy được trông coi tòa nhà của ông
ấy,” ngài đáp. “Nhưng hình như tôi đã gặp ông ở đâu rồi thì phải? Mặt ông
trông quen quen.”

“Có lẽ ta cùng xem một buổi hòa nhạc,” lão Armand nói. “Vậy bạn ngài đã
tìm được người chưa ạ?”

Ngài Latour vẫn không thôi nhìn lão. Ngài trông thấy Jojo. Mặt ngài rạng ra.
“Hình như tôi đã nhớ ra rồi,” ngài nói. “Đó là một buổi thi chó ở đâu đó.”

“Có lẽ vậy,” lão Armand đáp. “Jojo đã giành nhiều dải băng xanh ở đấy rồi.
Nhưng mà công việc...”

“Ừ nhỉ,” ngài Latour nói. “Để tôi ghi địa chỉ cho ông. Cũng không xa đây
lắm. Đến hỏi ngài Brunot!”

Ngài lấy một cái bao gấp nhỏ trên quầy và bay bướm viết địa chỉ. Ngài đưa
nó cho lão Armand. “Ngay gần phố Rue de l’Opera ấy,” ngài nói.

Lão Armand nhét cái bao vào túi rồi vội vàng ra khỏi cửa hàng kẻo tay trực
tầng sực nhớ ra. Lão băng qua đường, đi qua dãy cột của Theatre-Francais
với những bức tường và trụ đỡ bám đầy bụi. Lão nhìn ra quảng trường, nơi
những cây tiêu huyền thì trơ trụi còn hai đài phun nước thì cạn khô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.