GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 143

Má Bảy thở hổn hển, khắp mình bốc lửa. Con má biết một má biết

mười. Roi ba cạnh của thằng Phổ hai lần rạch thịt má. Họng má còn cay xé
mùi nước xà phòng mà hắn đổ vào bụng, giẫm chân cho phòi bọt trắng lốp.
Ruộng trâu má chính hắn cướp ngang. Cha thằng Phổ, cha thằng Phổ này
đây, đã phá nát đời má... Phải để má nói, trời ơi, để má nói! Má gạt vai chị
Đa, muốn bước ào tới. Hàng chục dãy lưng và đầu chen chúc ngăn má lại.

Mấy người nữa liên tiếp lên thay Sỏi. Họ đứng trước đèn, gào những

lời cháy lửa, nước mắt rời cằm từng chuỗi giọt lấp lánh.

Mé trên kêu rất to:

- Chị Ơn lên rồi.

- Im lặng! Im lặặặng!

Chị bịt khăn tang nhét áo vào miệng lúc nãy lừ lừ bước tới, mặt xanh

nhợt, cây thập ác lóe một chấm sáng trên ngực. Chị rút trong túi ra một gói
vải nhỏ loang những vệt đen. Mọi người nín thở. Chị chỉ hơi máy cặp môi
cũng trắng như khăn tang, nói âm thầm và rời từng tiếng:

- Đây ông cảnh sát nè. Ông nghĩ tình con chiên Chúa với nhau, ông

đưa tôi miếng gan anh Ơn, mời tôi ăn. Tôi chưa ăn, gói để dành đợi Cách
mạng về. Giờ tôi đem nộp ông, để làm chi, ông ăn cho hết kẻo nữa chết còn
thèm gan người. Gan chồng tôi có ngon không ông?

Chị ngừng lại, hít một hơi dài, cười khẩy một tiếng nhọn như kim:

- Quỷ Xa tăng ác chừng nào tôi chưa thấy, mà thấy ông ác quá chừng

đi, ác trên đời có một... Phổ! Mày cướp hết vườn dừa nhà tao chưa đủ sao,
mày hiếp tao cả chục lần chưa đủ sao, mày còn mổ bụng chồng tao nữa hả
Phổ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.