GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 144

Câu nói cuối cùng xé ra thành từng tiếng rú nức nở. Chị túm tóc thằng

Phổ, ấn gói gan người vào miệng hắn, đạp một đạp giữa mặt.

Ngòi lửa đã bén tới thuốc súng.

- Trời ơi là trời!

- Phổ, trả cha tao đây!

- Con không về mà coi, con ơi...

- Để nó cho tôi. Đừng ai rờ vô mà, để đó!

Má Bảy òa khóc hu hu như đứa trẻ trong khi hai ngàn người chồm

dậy, đẩy lưng nhau xô lên phía tên ác ôn, gạt nhào mấy anh du kích sang
bên văng cả súng. Hai cây cọc treo đèn bị chạm, hai ngọn măng sông chao
mạnh, lắc lư soi trên những nắm tay, cây gậy, chiếc guốc vung lên tới tấp.
Tiếng thét làm rung các mái lều chợ lợp tôn.

Từ lúc ấy má Bảy say đi giữa đám đông choáng váng, ngây ngất.

Loáng thoáng trước mặt má mấy chục tề điệp ra chắp tay gục đầu xin

má tha tội. "Ừ thì tha, tao không khát máu như tụi bay, tao tha làm phước,
phải bỏ cái nghề bán nước hại dân đi nghe không." Khi Dõng đọc lời thề
đoàn kết đấu tranh, má giơ tay rõ cao: "Xin thề!"

Đến lượt bầu ủy ban tự quản của xã. Dõng đề nghị anh Bê chủ tịch,

chị Năm Tân phó chủ tịch, anh Trưng xã đội trưởng và bốn vị nữa. Không
đợi hỏi ý kiến, bà con đã vỗ tay reo ầm: "Hoan hô ủy ban! Ủy ban ra mắt
đi!". Ủy ban ra tuyên thệ, anh chủ tịch đeo tiểu liên trên lưng và chị phó
chủ tịch còn cầm cái loa trên tay. Đội du kích hơn ba mươi người cũng ra
tuyên thệ, trong đó có mười bốn dân vệ quay súng. Hoan hô! Hoan hô! Ta
có Đảng bấy lâu, nay lại có Mặt trận, chính quyền, có súng cầm tay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.