GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 184

liệu mà giữ đừng đau ốm, đánh Mỹ còn dài đó con", bấy nhiêu đứa con của
Cách mạng tình cờ họp tại đây đều cảm thấy họ đến nhà má để thương yêu
và được thương yêu chứ không vì lẽ gì khác. Họ ghé vào cái trạm này, nhận
phần thương yêu của má để thêm sức đi chặng đường ngày mai. Tình
thương của má được chia rất đều, như gió mát trưa hè và hơi ấm trong căn
buồng mùa đông. Tình thương ấy không hình không nét, không nói ra lời,
nhưng không thể thiếu đối với em giao liên lần đầu xa nhà cũng như các
anh các chị thoát ly từ tóc đen đến tóc

hoa râm.

Chiều hôm ấy má Bảy đi chợ quận về. Đến ngõ, má thấy bốn, năm

người đứng giữa sân đang chỉ trỏ ra chung quanh. Má bật reo:

- Trời đất, tưởng ai... Anh Chín, anh Dõng, thằng Bê, đủ hết! Bộ nhà

dột sao mà đứng giữa sân?

Anh Chín Chuyền cười khà:

- Chà, chị Bảy trẻ lại dữ ta! Muốn đi bước nữa à?

- Cũng bắt chước anh, rán sống coi chút thống nhứt chớ. Bọn quận rao

dưới chợ bắn chết anh rồi. Nó giết anh được lần này nữa vị chi đủ chục lần
đó.

- Cất gánh đã chị. Tôi học phép Phạm Nhan, chặt đầu này mọc ra đầu

khác liền. Có điều tóc bạc cứ bạc, ưng mọc ra tóc đen cũng chịu.

Anh Chín ghé thăm má Bảy được nửa giờ sau chuyến đi họp ở Kỳ

Minh. Má khóc thút thít, hốt sạch đậu xanh, gạo nếp, trứng gà trong nhà,
túm một túm đưa cho cậu bảo vệ, còn thấp thỏm lo anh Chín từ chối.
Nhưng anh cảm ơn và nhận. Sau má mới biết anh gửi hết về cho thương
binh, nói rõ là má Bảy Son ở Đồng Dừa biếu. Riêng tại Kỳ Bường, các gia
đình quen đã tặng anh Chín hai cái máy thu thanh Phi-líp và Xô-ni mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.