GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 258

-----

(2)Bắt dân phải rời làng đi ở các khu tập trung.

Một người ngồi thu lu cạnh miệng hào đưa tay lên. Khi người ấy nói,

bà con mới nhận ra ông Mại. Suốt ngày nay ông bám chắc đáy hầm. Cô
Mại "đa cảm" phải lên nhen lửa nấu cơm, bưng xuống cho cha. Ông thưa
gửi rất lễ phép, và nói những lời rất không ngờ đối với cả những người tán
thành cũng như phản đối chị Năm:

- Dạ, chị xong chưa để tôi xin nói hớt. Cấp trên bày vậy thiệt chí phải.

Để đồng bào ở lại đây vướng vít, quý anh em du kích ném chuột còn sợ bể
lộc bình. Tản cư lên mấy xã trên thì kẹt cái vụ đổ bộ Kỳ Lâm, đi không lọt.
Chi bằng bà con mình lánh đỡ xuống dưới, lựa lời ăn nói với bên kia sao
cho trôi chảy, họ nới tay cho chừng nào hay chừng nấy. Mình làm cách
mạng chớ đâu có liều mạng...

Từ đầu cuộc họp, má Bảy vẫn ngồi chen giữa đám đông cho đỡ rét,

vạch khăn trùm đầu để hở một bên tai, tóp tép nhai trầu.

Khi bà con cãi lại chị Năm, má không bằng lòng mà chẳng lấy làm lạ.

Chính má cũng ngờ ngợ thế nào. Mọi hôm bà con đi chợ đã từng lời một
tiếng hai với địch, đâu có chịu bị ăn hiếp. Nhưng lần này khác hẳn. Bọn Mỹ
cầm quân đi càn, cố xúc dân và giết dân càng nhiều càng hay, bì sao được
với trung sĩ Huỳnh và bọn lính còn nhớ tới Nam quốc Nam nhân! Đi đấu
tranh lúc này e lợi chẳng bù hại, má tính như thế.

Tuy vậy, khi nghe giọng nỉ non của ông Mại, má bực mình muốn đập

lại ngay. Ông Nhâm đã hầm hầm cắt ngang khi má định giơ tay:

- Nè ông Mại, thằng Rân rao loa miết chưa đủ sao mà anh xía thêm

vô?

- Chết, bác cứ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.