GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 305

Mấy năm trước, cha mẹ Rân cố dạm cho hắn một cô vợ giàu sụ, con

quan to. Bây giờ khác. Cha mẹ hắn khuyến khích hắn lấy Sâm để kiếm chỗ
dựa. Đại khái sẽ có một "hiệp ước tương trợ" giữa nhà hắn và nhà Sâm:
"Quốc gia thắng thì tôi bảo lãnh cho bà, Cách mạng thắng bà bảo lãnh cho
tôi". Khôn lắm. Có biết đâu hắn bị Sâm khinh rẻ, xua đuổi.

Giữa cuộc sống chơi bời thác loạn, Rân vẫn không quên được Sâm.

Hắn về Kỳ Bường còn vì Sâm nữa. Phải chiếm Sâm bằng được. Ngựa hay
thường lắm chứng, nhưng trị mãi cũng thuần. "Cưới phứt đi... đem nhau ra
đó mà ở...". Rân cười khẩy, cay đắng.

- Ai?

Rân nhắm mắt tránh đèn pin thốc vào mặt:

- Tôi, tôi, Rân đây.

- Thượng?

- Đế!

Rân nhận ra tiếng cảnh sát trưởng Huỳnh. Hắn không chào, cứ đủng

đỉnh đi tới giữa những chấm xanh nhảy loạn trước đôi mắt chói. Huỳnh
cũng im, né cho Rân vào trường học được dùng làm trụ sở hội đồng, thay
trụ sở cũ đã bị phá. Huỳnh và Rân ghét nhau ra mặt, nhưng chưa có dịp
đánh lộn hay kiện nhau.

Rân ngả lưng xuống mấy tấm ván kê sát đất để tránh đạn. Không có gì

đắp. Chẳng cần, đã có chất ma túy giữ cho Rân khỏe và ấm. Hắn lại trù tính
tiếp cách làm chủ Sâm sau khi chiếm được Đồng Dừa, thôn cuối cùng của
cái xã cứng đầu này. Ánh trăng chảy nghiêng qua cửa sổ vào tận góc nhà
bên kia, báo hiệu giờ nổ súng sắp đến. Tiếng ù ù của đoàn xe M.113 từ
đường Một chạy lên đã tới gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.