GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 354

trúng đích.

Sâm kẹp súng đi tập tễnh. Mại soi đèn pin, sục vào các phòng học

lổng chổng những bàn bị hất ra lấy chỗ kê ghế nằm. Từng lúc, một viên đạn
lạc bay đến chém ngói vỡ rổn rảng, hay cắm vào tường thành tiếng "chốc"
của chim sẻ bị chụp. Tiếng súng thưa dần. Bộ đội hô xung phong ở xa nghe
rất trầm. Còn một cây đại liên rú dài như thằng giặc nào đấy đã chết với
ngón tay vẫn ghì cò.

Vải áo cọ vào da ngực và bụng Sâm rát dựng tóc, Sâm cứ phải túm áo

nhấc khỏi da bằng tay trái. Vết thương ở chân bị roi quất sưng tấy. Cây
súng nhẹ là thế đè trên tay Sâm như cái chày gỗ chò. Nhưng tìm mãi, tìm
mãi, Sâm hết mỏi, rát, nhức. Trước mắt Sâm chỉ còn thằng Rân, cũng như
hồi sáng đánh xe Sâm chỉ thấy trái thủ pháo quên rút chốt.

Mại rụt rè:

- Chắc nó luồn ra đồng rồi. Sâm mệt không?

- Soát nữa!

Quanh ra nhà xí cũng không có. Mại oẹ luôn mấy cái, vẫn cố theo

Sâm. Ngón tay chỉ trỏ của đèn pin vàng đi. Sâm bỗng kêu "à!". Mé sau
trường có một khúc hào tránh máy bay từ kháng chiến trước còn lại. Sâm
với các bạn hay chơi ú tim ở đấy. Lớp anh Sỏi và Rân cũng chơi ở đấy.

- Tắt đèn, đi nhẹ chân.

Một quả núi mây đen đang tới. Sâm đợi trăng khuất hẳn mới đi. Cũng

may đèn dù và chớp lửa đã hết, chỉ có lũ dế thính tai ngừng kêu dưới chân
Sâm rón rén.

Có tiếng động trước mặt. Sâm kéo Mại ngồi thật thấp tránh đạn. Một

cái gì tròn từ từ nhô lên khỏi đường chân trời, xoay chậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.