GIÁ LẠI CÓ MỘT NGƯỜI NHƯ EM - Trang 41

Cố Tây Lương không tránh, nhắm mắt chịu đòn.

Mạc Bắc muốn ngăn mà không dám, sự lợi hại của ông Chu thế nào,

anh ta đã từng được thấy.

Từ sau khi Cố Tây Lương mười chín tuổi, ngoài Hà Diệc Thư, không

có ai khiến Cố Tây Lương nếm được mùi vị tình yêu. Lần đầu tiên gặp mặt,
cô khẽ cong khóe môi, nói với anh bằng giọng hờ hững: “Cố Tây Lương
năm hai? Tôi biết cậu, tài tử khoa Nghệ thuật”.

Cảm giác của Cố Tây Lương đối với Hà Diệc Thư đột ngột dâng trào,

giống như đại dương tuổi trẻ đang gầm gào. Cô đã mang đến cho anh tất cả
buồn vui mà một người trẻ nên có.

“Hà Diệc Thư, tân sinh viên có số điểm cao nhất trong lịch sử khoa

Trung văn của đại học T. Cậu cũng không kém gì ai.”

Cô biết anh, anh cũng biết cô. Ngàn lời cũng không cần nói tiếp, chỉ

cần một câu tình thơ ý họa, hóa ra cậu cũng ở đây. Hai người họ yêu nhau là
một lẽ dĩ nhiên như nó vốn phải có.

Cố Tây Lương mãi mãi không bao giờ quên cảnh tượng khiến người

ta ghê tởm ấy, Cố Nhậm ôm Hà Diệc Thư lên chiếc Benz màu đen, anh
chạy theo ngăn lại, chạy đi hỏi, chạy đến dưới cổng khu chung cư của Cố
Nhậm mà đứng đợi, nhưng cuối cùng chỉ đổi lại được sự ly biệt.

“Tây Lương, em yêu anh, nhưng tình yêu không phải là sự tín ngưỡng

cả đời này của em. Anh có ước mơ của anh, anh muốn làm người nghệ sĩ
rong ruổi khắp nơi, chẳng lẽ chúng ta cứ phải lang thang đầu đường góc
chợ mà kiếm ăn ư? Em là một đứa trẻ sinh ra trong gia đình nghèo khó, chỉ
có thể tự lực cánh sinh, sự mê hoặc của những thứ tầm thường trên đời em
chống lại không nổi. Anh không hiểu điều này bởi vì anh chưa từng chịu
đựng khổ cực, anh không biết nó đáng sợ đến mức nào.”

Tình yêu luôn khởi đầu một cách thuần túy, một khi đã dính đến vật

chất, nó sẽ chẳng thể chống đỡ nổi một cú kích động. Nhưng chẳng ai có tư
cách đi phê phán hiện thực, quỹ đạo cuộc đời vốn được định sẵn như vậy,
tất cả mọi người đều phải dựa vào phương hướng đó mà đi, chỉ là khi ấy Cố
Tây Lương còn chưa hiểu rõ.

Anh điên cuồng chạy về nhà, bẻ gãy toàn bộ bút vẽ, ném vung vãi

màu nước khắp phòng ngủ, giường chiếu cũng dính màu. Và đó cũng là lần
đầu tiên Cố Tây Lương học hút thuốc, Marlboro – Men Always Remember

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.