GIẶC BẮC - Trang 158

Hồ phu nhân mĩm cười ngắt lời: - Tôn ông có vẻ tán tụng y quá. Tôn
ông chưa gặp y mà. Chừng nào gặp tôi mới tin chứ còn nghe lời đồn đại
nhiều khi sai sự thực...
- Phu nhân cho rằng lời đồn đại của thiên hạ thường không đúng với sự
thực?
Kẻ cầm sổ giang hồ vặn. Hồ phu nhân chầm chậm gật đầu:
- Tôi nói ra đây có chứng cớ hẵn hoi. Tôi muốn viện dẫn tới trường hợp của
tôn ông. Giang hồ đồn tôn ông giết người như ngóe, tôn ông là hung thần
chứ họ đâu biết tôn ông giết người để bênh vực kẻ bị hiếp đáp như mẹ con
tôi...
Quay nhìn Hồ phu nhân kẻ cầm sổ giang hồ cười thốt:
- Đa tạ phu nhân. Nói được những lời như phu nhân thời dù có xả thân để
cứu mạng cho phu nhân lần nữa tại hạ cũng không chau mày. Tại hạ biết
việc mình phải làm và không nên làm do đó tại hạ không đếm xỉa tới dư
luận, tới lời phán xét hay khen chê của thiên hạ...

Ba người dừng trước Lạng Giang quán, một tửu lầu và nhà trọ lớn nhất
vùng biên thùy.
- Chúng ta vào đây thưa tôn ông?
Hồ phu nhân hỏi nhỏ. Kẻ cầm sổ giang hồ gật đầu:
- Phải... Phu nhân và cháu Phong gian truân nhiều rồi nay tới lúc nên bù
trừ lại...
- Tôn ông cẩn thận. Tôi không có nhiều tiền đâu...
Kẻ cầm sổ giang hồ bật cười:
- Phu nhân đừng lo. Tại hạ có tiền vả lại nếu hết tiền tại hạ đi ăn trộm. Dù
gì tại hạ cũng đã trở thành tên ăn trộm của triều đình...

Hồ phu nhân im lặng theo chân kẻ cầm sổ giang hồ vào quán. Thấy khách
phương xa tới lão chưởng quầy thân đón tiếp. Hồ phu nhân thấy người bạn
đồng hành đưa cho lão chưởng quầy một gói vải màu đỏ rồi hai người cười
nói thân thiện lắm. Lát sau lão chưởng quầy nói những gì nàng không nghe
rõ rồi nhân viên trong quán đều tỏ vẻ ân cần và niềm nở. Tên bồi phòng nài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.