GIẶC BẮC - Trang 162

Kẻ cầm sổ giang hồ vặn. Hồ phu nhân lắc đầu quả quyết:
- Không... Tôi không lầm đâu. Người ta gọi lầm họ Đoàn là Tam Phương
Kiếm chứ thực ra Tam Phương Quất mới đúng bởi vì vũ khí mà Đoàn Chí
Hạ xử dụng là thanh quất chứ không phải kiếm. Có lẽ thiên hạ không biết
rõ về thanh quất nên mới gọi lầm thành ra kiếm. Quất là thứ vũ khí cổ xưa
dường như được làm nên bởi dân chúng ở vùng Đông Sơn thuộc Hóa Châu.
Thanh quất gần giống như gươm song ngắn, bề bản dày và lớn do đó nặng
hơn gươm rất nhiều. Cha chồng của tôi có một thanh quất mà người bảo
được rèn từ thời Hùng Vương, có lẽ hơn nghìn năm rồi. Người rất thích hay
đem ra ngắm nghía lau chùi hoài...
Hồ phu nhân ngừng nói khi thấy tửu bảo mang thức ăn lên. Hồ Phong nói
nhỏ:
- Mẹ... Mẹ... Con đói bụng...
Hồ phu nhân gắp thức ăn bỏ vào chén cơm cho con. Hơn tháng nay ăn uống
thất thường và kham khổ nay gặp thức ăn ngon thằng bé mặc tình ăn cho
thỏa thích.
- Mời tôn ông cầm đủa...
- Mời phu nhân dùng trước...
Hai người thong thả vừa ăn vừa đàm đạo với nhau. Nhấp ngụm trà Hồ phu
nhân nói nhỏ:
- Nguyên dãy biên thùy thuộc nước ta như các châu Quảng Uyên, Qui Hóa,
Đảng Ro, Quảng Lăng, châu Tô, châu Mậu toàn do các sắc dân Mường,
Mán, Thổ, Nùng sinh sống từ ngàn năm qua. Điều mà tôi thắc mắc không
hiểu là tại sao họ chịu tùng phục một vũ sĩ giang hồ mang hai dòng máu
như Đoàn Chí Hạ...
- Ủa... Tại hạ tưởng họ Đoàn là người Nùng kia mà...
Kẻ cầm sổ giang hồ xen lời. Hồ phu nhân chưa kịp lên tiếng một giọng nói
sang sãng từ nơi cửa vọng vào:
- Thắc mắc của phu nhân cũng chính là thắc mắc của kẻ hèn này. Đó cũng
là lý do khiến tại hạ có mặt ở Lạng Giang ngày hôm nay...

Kẻ cầm sổ giang hồ và Hồ phu nhân trông thấy một thanh niên đứng sừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.