GIẶC BẮC - Trang 244

Hồ phu nhân kêu nho nhỏ khi nghe kẻ cầm sổ giang hồ bảo Hồ Phong đâm
vào yết hầu. Thấy Hồ Phong còn đang do dự chưa chịu xuất thủ kẻ cầm sổ
giang hồ cười nói:

- Cháu cứ đâm đi đừng sợ... Cháu không đâm trúng ta được đâu...

Hồ Phong gật đầu đứng im triển công phu trầm tịnh. Không cử động báo
trước bàn tay của Hồ Phong hất ngược về sau ngay chỗ chuôi kiếm ló lên.
Rẹt... Âm thanh của kiếm rút ra vang khô lạnh khiến cho Hồ phu nhân rùng
mình sợ hãi.

Bựt... Hồ phu nhân nhìn trân trân cảnh tượng lần đầu tiên mới thấy và có lẽ
không bao giờ quên. Mũi kiếm nhọn hoắt của Hồ Phong chỉa ngay yết hầu
kẻ cầm sổ giang hồ và chỉ vừa chạm da. Cánh tay mặt của y gấp thành hình
thước thợ, hai ngón tay trỏ và giữa kẹp cứng thanh kiếm.

Giọng nói của tay kiếm giết người vang trầm trầm trong phòng giam im
vắng và lạnh lẻo:

- Tâm ý hành hợp nhất là như thế đó... Sở dĩ ta chận đứng được mũi
kiếm của cháu chỉ vì lý do giản dị là ta đã luyện được tâm ý hành hợp nhất.
Nó là điều tâm niệm, là kinh nhật tụng của vũ sĩ trong lúc khổ luyện vũ
thuật...

Hồ Phong gục gặt đầu tỏ vẻ hiểu. Trầm ngâm giây lát nó lặng lẽ trở lại ngồi
diện bích. Kẻ cầm sổ giang hồ cũng ngồi xuống sàn gạch. Riêng Hồ phu
nhân đứng cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.