GIẶC BẮC - Trang 357

- Hồ trang chủ, Tôn trang chủ và Lê trang chủ. Lê Hoàn tôi rất tiếc
phải gặp gỡ ba vị trong tình trạng thù địch như thế này...
Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa vuốt râu cười sang sãng:
- Lão phu cũng thế... Gà nhà bôi mặt đá nhau thời ngẫm ra cũng hổ thẹn
lắm song lão phu không còn cách nào hơn...
Quét mắt một vòng quân Lê Hoàn tiếp:
- Nghĩ tới tình xưa nghĩa cũ Lê Hoàn tôi sẽ nhường cho ba vị một
sinh lộ...
Hồ Vũ Hoa cười nhẹ nghiêng mình:
- Đa tạ Lê tướng quân...
Nụ cười nhạt thếch nở trên vành môi của vị đại tướng họ Lê:
- Ai trong chư vị cũng được ra đi trừ hai người là kẻ cầm sổ giang
hồ và Thiên Long Nhất Tướng. Lê Hoàn tôi chưa thanh toán xong công
chuyện với họ...
Lê Hoàn quả tay đáo để. Lớn tiếng nhường cho kẻ địch một đường sống
nhưng thật tình y chẳng chừa cho họ một sinh lộ nào hết bởi vì y chỉ cho
bốn người đi mà giữ lại hai người. Y biết hạng vũ sĩ giang hồ như Hồ Vũ
Hoa, Tôn Nhật và Lê Hùng là những kẻ giàu lòng nghĩa hiệp và nhất là
tham sinh húy tử. Họ không thể nào bỏ rơi bằng hữu, người quen để mưu
cầu sự sống cho riêng mình.
Kẻ cầm sổ giang hồ thấp giọng:
- Chư vị hãy rời khỏi nơi nguy hiểm này càng sớm càng tốt. Tính
mạng của tại hạ sẽ không bị đe dọa đâu...
Thiên Long Nhất Tướng cũng phụ họa:
- Ba huynh và cháu Lê Hào nên đi đi. Tôi đã già lại thêm tàn phế
thời chết cũng không có gì đáng quan tâm...
Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa quay nhìn kẻ cầm sổ giang hồ:
- Lão phu không thể bỏ đi chỉ vì hai lý do. Thứ nhất lão phu không
tin vào lời hứa của Lê Hoàn. Hắn là một kẻ nham hiểm, thủ đoạn và cơ
mưu cho nên lão phu ngu dại gì tin vào lời hứa hẹn vu vơ của hắn. Lý do
thứ nhì là túc hạ với lão phu có tình quen lớn do vậy lão phu không thể để
cho túc hạ chết...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.