GIẶC BẮC - Trang 500

- Tôn ông...
- Phu nhân định nói gì?
- Tôi cảm thấy mệt...
- Nếu phu nhân mệt thời chúng ta đi chậm lại. Ta không có gì phải gấp rút.
Sức khỏe của phu nhân quan trọng hơn hết...
Hồ phu nhân gượng cười:
- Tôi cần nghỉ mệt giây lát...
Kẻ cầm sổ giang hồ dìu phu nhân tới ngồi trên một thân cây nằm bên vệ
đường. Trông thấy mặt nàng đỏ au và mồ hôi lầm tấm y đưa tay đặt lên trán
nàng xong nói:
- Phu nhân hơi nóng một chút... Tôi cần bắt mạch phu nhân...
Hơi mỉm cười vị phu nhân họ Hồ đưa tay cho thầy thuốc thăm mạch. Cầm
lấy bàn tay mềm mại và xinh xắn bắt mạch giây lát xong kẻ cầm sổ giang
hồ từ từ nói:
- Mạch chạy đều song thân nhiệt hơi cao có lẽ tại phu nhân đi bộ nhiều
quá...
Gật đầu Hồ phu nhân thở hơi dài thốt:
- Tôi gắng đi bộ tới Thượng Phúc rồi ta kiếm phòng trọ qua đêm...
Kẻ cầm sổ giang hồ đứng lên:
-Nếu phu nhân không đi nổi thời tôi cõng phu nhân...
Hai má đỏ hồng Hồ phu nhân bật cười thánh thót:
- Thiên hạ trông thấy sẽ cười tôn ông... Thôi để tôi ráng đi chậm chậm
cũng được...
Dứt lời nàng gượng đứng lên đi được mấy bước rồi lảo đảo muốn ngã.
Thấy vậy kẻ cầm sổ giang hồ vội vòng tay ôm ngang hông nàng.
- Phu nhân yếu sức lắm rồi...
Hồ phu nhân im lìm không nói. Mắt nhắm kín lại nàng cảm thấy vòng tay
rắn chắc của kẻ cầm sổ giang hồ thật êm ái. Phần kẻ cầm sổ giang hồ cũng
cảm thấy hơi thở nồng ấm thơm tho của Hồ phu nhân phà vào mặt mình
hòa lẫn với mùi da thịt nồng nàn tạo cho y cảm giác ngây ngất, đê mê và
rạo rực.
Lát sau Hồ phu nhân mỉm cười thỏ thẻ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.