GIẶC BẮC - Trang 651

- Hiền muội có muốn ta hỏi thẳng y không. Nếu y có làm chuyện tồi bại
này ta sẽ vì đạo nghĩa giang hồ dạy cho y một bài học...
Hồ phu nhân lắc đầu:
- Tôi không muốn huynh làm chuyện đó bởi vì dù sao y cũng là ân nhân
của tôi. Vả lại tôi có hỏi và y trả lời như thế nào huynh biết không?
Đoàn Chí Hạ im lặng chờ nghe câu trả lời.
- Y nói rằng y không cần cưởng bức tôi bởi vì nếu muốn y sẽ hỏi và tôi
không thể nào khước từ do đó thời y cần gì phải cưởng bức tôi...
Vị chúa tể đám lục lâm hào khách của vùng biên giới gật gù:
- Y nói cũng có lý...
- Tôi cũng nhìn nhận lời y nói hữu lý tuy nhiên nghi ngờ thời tận cùng
thâm tâm tôi vẫn còn nghi ngờ do đó tôi mới nảy sinh một ý kiến. Trước
khi dùng bạo lực cưởng hiếp tôi y bị Phong nhi đâm một kiếm vào ngực
khá nặng. Bây giờ tôi nhờ Đoàn huynh thử khám xét xem nơi ngực y có vết
sẹo không. Nếu có vết sẹo thời quả đúng là y...
- Được..
Dứt lời Đoàn Chí Hạ bước tới chỗ kẻ cầm sổ giang hồ đang nằm ngủ say
sưa. Lần tay cởi nút áo họ Ðoàn hỏi nhanh:
- Y bị Phong nhi đâm vào bên trái hay bên phải?
Hồ phu nhân trả lời không do dự :
- Bên trái... Huynh có thấy gì không?
- Không có vết sẹo nào hết... Hiền muội hãy tới xem cho tận tường...
Bước tới chỗ kẻ cầm sổ đang nằm Hồ phu nhân cúi đầu xem xét thật lâu rồi
thở hơi dài. Giọng nói của nàng vang nhiều mừng vui và hớn hở:
- Không phải y... Nếu không phải y thời ai là kẻ đã giả dạng y rồi vào tận
trong ngục thất tại tổng đàn do thám để cưởng hiếp tôi...
Đoàn Chí Hạ không trả lời dường như y đang bận tâm suy nghĩ về câu hỏi
của Hồ phu nhân.
- Bị người ta cưỡng bức mà mình không biết người đó là ai, không biết tên
họ, mặt mũi, hình dáng của người đó, điều này khiến tôi hầu như muốn
phát điên..
Hiểu được nỗi nhục nhã và khổ sở mà Hồ phu nhân đang phải chịu đựng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.