GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP
Alexandra Marinina
www.dtv-ebook.com
Chương 2
Lần đầu tiên Naxtia vào phòng Olsanxki, công tố viên của Viện Công
tố thành phố. Họ đã biết nhau từ lâu, nhưng chỉ gặp nhau ở Petrovca nơi
Olsanxki thường lui tới. Ông là một người thông minh và là một công tố
viên nhiều kinh nghiệm, am hiểu công việc, tận tình, can đảm, nhưng
không hiểu sao Naxtia vẫn không cảm tình nổi. Chị đã nhiều lần thử phân
tích thái độ của mình, nhưng vẫn không thể hiểu những nguyên nhân không
thân thiện đối với Olsanxki. Thêm nữa, chị biết rằng rất nhiều người cư xử
với Olsanxki cũng không thân thiện, dù công khai thừa nhận tính chuyên
nghiệp và trình độ cao của ông.
Bề ngoài Olsanxki gây ấn tượng là một kẻ ngớ ngẩn không thành đạt:
ánh mắt cau có, chiếc áo vét nhàu nhĩ, trên bất cứ cái cà vạt nào cũng có
những vết bẩn không rõ xuất xứ, đôi giày chẳng bao giờ được đánh bóng,
cặp kính thì có gọng lỗi thời đáng sợ. Ngoài ra, Olsanxki khác biệt còn bởi
cử chỉ sống động và bởi hoàn toàn không quan tâm đến khuôn mặt, nhất là
khi viết lách. Kẻ quan sát bên ngoài khó lắm mới kìm nổi bật cười khi nhìn
thấy cái mặt nạ khó tả với cái lưỡi thè lè ra. Đồng thời, ông không hiếm khi
gắt gỏng và bất lịch sự, dù không thường xuyên, và ông lại càng lạ lùng
hơn đối với các nhà giám định. Ông bị mê mẩn với hình sự học, đọc toàn
bộ tài liệu mới, cho đến những luận án và tài liệu của các hội nghị khoa
học, và trong thời gian xem xét nơi xảy ra vụ án, đúng là ông cứ chọc
ngang các nhà giám định, đòi hỏi họ những điều không thể hiểu nổi nào đó
và đặt cho họ những câu hỏi bất ngờ nhất.
Phòng làm việc của Olsanxki thể hiện khá chính xác cả tính chủ nhân:
trên bề mặt chiếc bàn ghép được đánh bóng - những vòng từ đáy cốc nước