GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 235

— Bạn đâu mà bạn, - bà Lena thở dài mệt mỏi. - Họ là kẻ thù của

nhau thì đúng hơn. Chính Lusnicov moi tiền từ chúng. Thế sao các anh biết
về chúng? Hình như tôi không nhắc đến tên chúng cơ mà.

— Tiện thể, tại sao vậy? Chị đã kể tất cả tỉ mỉ thế, mà lại bỏ qua họ

tên. Ai đó yêu cầu chị về điều này? Có thể, người ta đe doạ chị?

— Thôi đi anh, tôi cần cho ai để người ta phải yêu cầu tôi, lại càng

không cần cho ai để phải đe doạ tôi! - bà Lena gạt đi. - Đơn thuần là tôi khó
mà quyết được ngay nên nêu tên hay không thôi. Đã gần nửa năm nay tôi
chờ rằng bỗng có ai đó chợt nhớ lại, bắt đầu đào bới trong quá khứ, mọi thứ
bẩn thỉu được đào ra một cách công khai. Cánh nhà báo chúng ta vốn mê
điều ấy mà, chả nuôi sống đâu, nhưng cứ cho là buộc tội được kẻ nào đó là
đủ. Nên nửa năm nay tôi đã chuẩn bị cho cuộc nói chuyện này, thế mà vẫn
chưa quyết nổi đến cùng là nói về hắn hay không. Vẫn sợ, dù hắn tồi tệ
thật, nhưng cũng là một chính khách, mà tôi lại không có tính thù hận.
Thậm chí tôi không biết tại sao lại nói về hắn với anh nữa. Có lẽ tại vì anh
đã hỏi không giống như tôi tưởng tượng.

— Chị nói về ai? Chúng có hai tên cơ mà.

— Thì về Gradov chứ về ai nữa. Ngay khi trông thấy hắn trên tivi nửa

năm về trước, tôi đã bắt đầu chờ sẽ có ai đó đến gặp tôi vì cái tâm địa đen
tối của hắn. Hắn chuẩn bị nửa năm trời cho trận tranh vào Duma, còn tôi -
thì cho cuộc trò chuyện hôm nay. Và chúng tôi đã chờ được, mỗi người chờ
được cái của mình.

Trong khi đi đến đồn công an địa phương, Trernưsev nghĩ về cái liên

minh vô lí của Lena và Lusnicov, cái liên minh mà trong đó không hề có cả
sự dịu dàng, sự khao khát lẫn sự thân tình, mà chỉ mỗi sự cô đơn trĩu nặng
của một nông dân đi chinh phục Moskva và cuống cuồng bấu víu vào
những vận may, vào bằng thứ tượng trưng cho thành đạt của cuộc đời: hộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.