GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 247

Alexei quyết định chơi xếp bài. còn Naxtia từ tốn gọt khoai tây. Chị

chìm sâu vào ý nghĩ của mình đến nỗi thậm chí không nhận thấy đã gọt
khoai tây đầy một xoong to ba lít. Choàng tỉnh, chị bối rối nhìn Alexei.

— Anh xem em đã làm nên chuyện gì này. Bây giờ cho nó đi đâu?

— Luộc, - tiến sĩ khoa học Alexei nói thản nhiên, trong lòng thầm

mừng rằng Naxtia đã quên đi chút ít những ý nghĩ u ám.

— Chúng ta không thể ăn hết từng ấy...

— Thì sẽ không ăn hết. Hôm nay sẽ ăn bữa tối, phần còn lại chúng ta

rán ăn dần, có thể với trứng, có thể với thịt hộp.

— Ờ, thật thế, - Naxtia cười bối rối. - Vậy mà em không nghĩ ra. Em

chẳng bao giờ nấu dự trữ cả.

— Thì nói chung em có nấu ăn đâu, vậy chẳng cần thanh minh. Đưa

cái chảo nhỏ đây.

— Để làm gì?

— Để khỏi chờ cho đến khi cả cái chảo này chín. Ta nấu khoai tây

riêng bữa tối trong chảo nhỏ, phần còn lại cứ để trên bếp. Hiểu ra chưa?

— Sao mà đơn giản... Chuyện gì với em thế nhỉ, anh Alexei? Cứ như

đầu óc biến đi đâu rồi ấy. Những thứ đơn giản nhất cũng không thể hiểu
nổi.

— Em mệt mỏi, Naxtia ạ.

— Vâng, em đã mệt. Sao anh ta không gọi nhỉ?

— Sẽ gọi, đừng co giật nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.