GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 248

Khi Trernưsev gọi lại, chị hầu như đang ở ngưỡng bị loạn thần kinh.

— Thế nào? - chị ngộp thở khi hỏi.

— Không sao. Tám tử thi, nhưng tất cả không phải của chúng ta. Năm

vụ đốt nhà, nhưng không liên quan đến vụ của chúng ta.

— Anh Trernưsev, tôi rất sợ. Tôi làm gì đây? Có ý tưởng gì không?

— Tạm thời không, mai sẽ có. Tám giờ tôi sẽ ghé qua chỗ cô.

— Vâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.