GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 312

rằng vì lo cho cháu bé, anh ta hoàn toàn mất tỉnh táo. Anh ta giao thiệp với
chúng không như một nhà chuyên nghiệp mà như một ông bố vì an toàn
của con gái sẽ làm bất cứ điều gì. Chúng đã tìm được điểm yếu của anh ta,
chúng đã nghiên cứu kĩ anh ấy. Còn hiện tại chúng chưa rõ, phải làm gì với
em, em xử sự ngốc nghếch và không có chuẩn mực, và chúng không hiểu
nổi em là kẻ đần độn hay láu cá. Vì thế chúng quyết định, đề phòng bất
trắc, chúng dùng bàn tay kẻ khác để dập lửa. Chúng đã bắt cóc con gái của
Larsev và lệnh cho anh ấy buộc em làm điều mà chúng muốn. Vì cho đến
giờ Larsev đã nghe theo chúng, thì sẽ vẫn nghe theo. Còn với em thì không
có sự bảo đảm nào cả.

— Anh không biết, - Alexei nhún vai, - nếu anh vào địa vị anh ta...

— Chính thế đó, - Naxtia nói xẵng. - Nếu anh. Nhưng anh là Alexei,

với thần kinh của mình và kinh nghiệm sống của mình. Còn anh ấy là
Larsev, với quãng đời đã trải của mình, với những mất mát của mình và giá
trị riêng của mình, với tính cách và kinh nghiệm sống của mình. Mỗi người
khác nhau vì thế vẫn xử sự khác nhau, bất hạnh cho chúng ta chính là vì
chúng ta cố đo người khác bằng chính thước đo của bản thân.

— Bao giờ chúng trả con gái cho Larsev? Anh với em có thể làm gì để

điều này xảy ra chóng hơn không?

Naxtia không trả lời. Chị lẳng lặng nghiêng ngó cặn cà phê trong tách

dường như cố nhìn ra ở đấy câu trả lời cho Alexei.

— Em nghe anh không đấy? - Anh nhắc lại một cách kiên nhẫn. - Có

thể làm gì để giúp cháu bé?

— Em sợ là không gì cả, - chị nói như hụt hơi.

— Có nghĩa là sao?...

— Người ta không trả lại các con tin, như kinh nghiệm cho thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.