GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 336

Chống lại sự chóng mặt, ông đi xuống cầu thang, bấu chặt vào tay vịn

và chăm chú nhìn dưới chân. Và chính thoáng giây đó ông hiểu ra, “chúng”
đã dùng gì giữ Larsev. Và hiểu, cũng chính bằng cách ấy chúng, đã trói tay
Naxtia. Ông đi nhanh hết mức có thể, đến chỗ viên trung sĩ đang trực cạnh
cửa, kéo máy điện thoại lại gần.

— Jerekhov hả? Larsev ở đâu?

— Trong tù, hôm nay cậu ấy có hai cuộc hỏi cung.

— Hãy tìm ra cậu ta, Jerekhov ạ, gấp rút, tìm ngay lập tức.

— Anh đang đi đâu đấy, nhân thể? - Jerekhov hỏi cay độc. - Hứa về

sau nửa tiếng. Không quên là Morozov đã đợi hoài rồi chứ?

— Quên. Tôi ra rồi. Đang đứng ở thềm. Anh ta còn trong phòng làm

việc của anh chứ?

— Đi ra hút thuốc rồi.

— Anh xin lỗi thay tôi nhé, để cậu ta đợi tôi. Thực đấy, tôi đang đi

đây.

Đường từ Viện Công tố đến Petrovca không dài, còn đại tá Gordeev cố

đi nhanh hơn. Nhưng dẫu vậy, ông vẫn chậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.