GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 404

— Mẹ đã sợ lắm nhỉ? - Oleg hỏi, ngó vào mắt mụ.

— Phải, con ạ, có gì mà giấu. Cho đến giờ vẫn chưa hồi lại, - Dakhno

trả lời trung thực.

Oleg đứng lên, mở tủ lạnh và lấy chai vodca đã mở nắp.

— Chúng ta làm mỗi người một li nhé, mẹ? Mẹ cần thư giãn, không

thì sẽ chẳng ngủnổi đâu, - gã con trai nói khi lấy ly trong tủ và làm đồ
nhắm bằng bánh mì cặp thịt.

— Cảm ơn, Oleg yêu quý, - mụ thở phào đầy biết ơn. - Mẹ thực rất

muốn uống nhưng đã ngại.

Oleg bỏ dao xuống, đi lại gần Dakhno, áp má vào má mụ.

— Con là con trai của mẹ. Không bao giờ mẹ cần e ngại vì con, nghe

chưa? Bởi vì mẹ là mẹ của con, và mẹ luôn luôn là người tốt nhất, xứng
đáng nhất, đúng đắn nhất, thông thái nhất đối với con, dù mẹ có gây ra điều
gì đi nữa.

— Cảm ơn, con ngoan. - Mụ âu yếm vỗ lên mái tóc rậm, vuốt má và

vai của hắn. - Mẹ đánh giá cao thái độ của con đối với mẹ. Nhưng có thể,
con không nên uống cùng mẹ chăng?

— Thứ nhất, uống một mình là bất nhã, đó là dấu hiệu của sự nghiện

rượu, - Oleg cười to. - Còn thứ hai, con sợ không ít hơn mẹ đâu khi tưởng
tượng điều gì có thể xảy ra. Mẹ là người dũng cảm, nhưng dẫu sao mẹ cũng
cần giữ mình. Con không muốn còn lại mà thiếu mẹ.

Dakhno cảm thấy một cách vật chất, tâm hồn mụ tách đôi ra như thế

nào. Một nửa hiểu rằng đó là trò chơi khéo, sự bắt chước cái điều mà vào
thời điểm này người cùng trò chuyện đang chờ từ Oleg. Thằng bé là nhà
tâm lí học hiếm có, tinh tế nhất nắm bắt được tâm trạng của những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.