GIẤC MƠ MỘT LOÀI CỎ - Trang 106

nghía, say mê.

Cơn mưa hy vọng đã ào ào đổ xuống tâm hồn đại hạn của nó. Mai Lựa sẽ
được đi học. Nó sẽ đọc nổi “ pồ gam ” tuồng cải lương, chiếu bóng, truyện
Tam Quốc và biết thêm nhiều chuyện hay hơn ông Thừa Cung, ông Châu
Trí, ông Tử Lộ. Nỗi sung sướng dồn vào bàn tay nó. Lựa đấm Danh một cú.
Khiến Danh nhăn mặt :
- Mày làm cái gì thế ?
Lựa đần mặt ra :
- Sướng quá, sướng rên “ mé đìu hiu ”…
Danh chỉ ngón tay vào trán nó :
- Sướng cái con “ kẹ ” gì mà đấm tao đau thấy mẹ vậy ?
Lựa không trả lời câu hỏi của Danh. Nó hất hàm :
- Mai tao đi học, hả ?
- Ừ.
- Tao không ngu đâu, tao biết nhiều chuyện hơn mày, ra ghế đá giữa
bùng binh tao kể cho mày nghe.
- Thôi tao thích coi tuồng “ Bắn chậm thì chết ”. Con nhà Bẩy coi rồi,
nó bảo có thằng cao bồi tung đồng bạc lên trần bắn thủng một lỗ giữa đồng
bạc.
Lựa toét miệng cười :
- Chắc không nhanh bằng thằng Trương Phi đâu.
Danh bẹo tai Lựa một cái khẽ :
- Mày đã xem thằng Trương Phi bắn rồi à ?
Hai đứa cười khúc khích. Lựa không thể để truyện ông Thừa Cung, ông
Châu Trí, ông Tử Lộ mãi trong bụng nó được. Nó cần phải kể cho Danh
nghe nó mới hả hê. Lựa quàng tay ngang lưng Danh :
- Hãy còn sớm, mày ơi !
- Ừ, còn sớm.
- Ra giữa bùng binh ngồi, tao kể chuyện ông Thừa Cung cho mày
nghe.
- Thừa Cung là thằng nào mà mày gọi bằng ông ? Nó “ chì ” hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.