GIẤC MƠ MỘT LOÀI CỎ - Trang 70

những ngôi trường như thế. Lựa lại lớn rồi, muốn biết chữ nó phải học dưới
căn nhà mái tôn nóng chảy mỡ mà thầy giáo đang dạy học, bỏ ngang đi
uống cà phê, ăn hủ tíu, đóng tiền hụi hoặc rầy la con cái!
Nhưng đâu Lựa chú ý đến những chi tiết lẩm cẩm đó. Nó cần đọc nổi
“pồ gam” tuồng và truyện Tam Quốc cho Danh nghe là nó sướng rồi. Đôi
bận, tưởng tượng mình đang cầm tấm “pồ gam” tuồng “Chúa tể rừng
xanh”, Lựa nhảy cỡn cơ hồ như một thằng điên lên cơn. Nó ôm chầm lấy
Danh rối rít:
- Sướng quá! Sướng quá!
Khiến Danh đẩy mạnh nó ngã ngửa:
- Mày làm cái trò gì thế?
Lựa không giận bạn xô mình, nó đứng lên, cười toe toét:
- Chúa tể rừng xanh là thằng Tặc giăng mày ạ!
- Kệ mẹ nó. Nhảy cà tưng Quế bệu nó tẩn nhừ đòn bây giờ.
Lựa ngẩn tò te:
- Mày không thích tuồng “Chúa tể rừngxanh” à? Mày không thích tao
đi học nữa à?
- Thích chứ.
- Sao mày bảo kệ mẹ thằng Tặc giăng!
- Tao ngỡ mày điên.
- Đâu có điên, tao sẽ đọc truyện Tam Quốc cho mày nghe.
- Ừ
- Truyện Tam Quốc có cao bồi cưỡi ngựa không hả, mày?
- Chắc có …
- Chắc thằng Tam Quốc bắn súng “chì” một cây hé mày?
- Ba tao bảo thằng Trương Phi hét bự thấy mồ, còn thằng Quan Công
râu dài đến rốn, mặt đỏ như giấy điều.
Lựa khoái chí cười khanh khách:
- Thằng Trương Phi bắn nhanh hay thằng Quan Công bắn nhanh hả,
mày?
- Ba tao chưa kể cái vụ này.
Danh trả lời bạn xong, mặt ỉu xìu. Lựa hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.