Nữ nhân đó… không biết sẽ vào doanh trướng của vị hoàng tử nào?
Phụ vương tuổi đã cao, cơ thể luôn tản ra một mùi khó chịu, nếu như đóa
hoa mềm mại kia bị đặt ở dưới thân thể…
Hưu Đồ Hoành lập tức cấm mình không được nghĩ tiếp nữa. Dù sao nữ
nhân đó cũng là thê tử mà phụ vương danh chính ngôn thuận nạp vào, nữ
nhân đó vốn là nên hầu hạ trong trướng của phụ thân… Đừng suy nghĩ nữa,
đừng suy nghĩ nữa…
Nhưng mà tất thảy cấm kỵ đều bị phá bỏ vào thời điểm ba tháng sau
khi hắn trở lại, khi bước vào trướng phụ vương vấn an người đang bị bệnh
nặng. Nữ tử mảnh mai đang tắm trong thùng gỗ dùng để ngâm rượu thấy
mình đột ngột xông vào thì cả kinh trừng lớn mắt, theo bản năng dùng hai
cánh tay che ở trước ngực, hai mắt đỏ lên đáng thương cố gắng rúc vào bên
trong thùng gỗ.
Một khắc kia tựa hồ như có cái gì đó vỡ tan ở trong đầu của hắn, cho
dù là nữ nhân của phụ vương thì như thế nào? Một lão già đã sắp gần đất xa
trời kia làm sao xứng với nữ tử kiều diễm trước mắt này?
Rốt cuộc hắn không thể không chế được tà niệm trong lòng, hai tay liền
theo tâm ý của bản thân vươn ra đem nàng ôm vào lòng, ném thân thể yếu
đuối kia lên phía trên sạp.
Nàng sợ hãi hét to lên một tiếng, thị nữ nghe thấy liền tiến vào, hắn
nhìn thấy hình dáng hung hãn của mình như được chiếu sáng trong đôi mắt
sáng long lanh kia, rốt cuộc cũng tìm về chút lý trí, sau liền lấy cớ là hiểu
lầm, rằng không biết là nàng là người mới bên cạnh phụ vương, nghĩ một
đằng nói 1 nẻo xin lỗi nàng.
Nhưng ngay lúc vừa bước ra khỏi trướng bồng của nàng, hắn cũng đã
hạ quyết tâm, lần tới, hắn nhất định danh chính ngôn thuận đem nàng ôm trở
về doanh trướng của mình!
Vì thế, hắn rốt cuộc bỏ thái độ vị trí trung lập giữa việc tranh đoạt
vương quyền của các huynh đệ, toàn lực ủng hộ cho Hưu Đồ Liệt, mà điều
kiện chỉ có một, đó chính là vị kế mẫu xinh đẹp trẻ trung kia.