GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 148

Chương 20

Lúc bước ra khỏi noãn các, mồ hôi trên người Niếp Thanh Lân vẫn còn

chưa tan. Thái phó nổi giận đùng đùng sớm đã mang theo đại đội nhân mã
chạy mất hút.

Niếp Thanh Lân bị hơi nóng hun đến chân cẳng bủn rủn, lúc đi tới cửa

thì bị cánh cửa lặc lìa kia ngáng chân khiến nàng lảo đảo.

An Xảo Nhi dìu nàng đứng dậy, Niếp Thanh Lân vừa ngẩng đầu thì

thoáng trông thấy trong bụi hoa cách đó không xa hình như có bóng người
nhoáng lên.

Nhưng chỉ trong thời gian một cái chớp mắt, bóng đen ấy đã chui vào

con đường nhỏ cạnh bụi hoa. Không biết là nô tài của cung nào nữa, thực
đúng là tay dò la tin tức lành nghề. Niếp Thanh Lân âm thầm cảnh giác
trong lòng, nhưng cũng không phái ai đi tìm hiểu bóng đen kia đi đâu.

An Xảo Nhi cũng liếc mắt nhìn thấy, bèn khẩn trương hỏi: “Kia là kẻ

nào mà có thể dọ thám tại ngự hoa viên này chứ?”

Niếp Thanh Lân phất phất tay, ý bảo nàng ấy không nên nói nhiều. Đã

có bản lãnh tiến vào ngự hoa viên, thì hẳn phải có chút đạo hạnh, quan tâm
làm chi kẻ đó muốn thăm dò chuyện gì, tự nhiên sẽ có người đối phó với y,
bản thân nàng là con khỉ bị đè dưới ngũ chỉ sơn chỉ cần thành thành thực
thực ăn uống ngủ nghỉ là được.

Sang hôm sau, Niếp Thanh Lân liền bị cảm lạnh sốt cao, thứ nhất là do

bị lạnh, thứ hai là tinh thần bị căng thẳng trong một thời gian dài.

Người ngoài đều nói nàng là người không tim không phổi, nhưng lại

không biết, nếu một người từ nhỏ đã đi trên núi đao nơi những lưỡi dao
nhọn hoắt cứ liên tục xuất hiện, mỗi ngày đều qua lại trên biển lửa hừng
hực, tự nhiên sẽ không còn biết cái gì là sợ.

Từ rất lâu rồi, Niếp Thanh Lân đã xem sinh mạng của bản thân mình

chỉ như thứ đồ nhặt được, dù tình cảnh của nó có gian nan hơn nữa thì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.